*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Edit: Dâu
Tiếng xe ầm ầm, tiếng ngựa hí vang, người ra đi mang cung tên bên lưng.
(*) Một câu trong bài thơ Binh xa hành, Đỗ Phủ
Gần đây tâm tình tôi sáng sủa, cả người thoải mái.
Trước tiên không nói đến chiều dài, độ rộng, chiều sâu đã được tính toán chính xác của vết thương kia, chỉ hơn một tuần đã dần khỏi rồi. (có thể nói là chỉ mất miếng da mà thôi)
Cũng không bàn đến chuyện Cảnh Ngôn là đứa nhỏ ngoan như thế nào, tay chân cần mẫn, hễ gọi thì đến, nghiêm túc thực hiện lời hứa “trong lòng chỉ có mình ngươi” của cậu ta. Đương nhiên, về việc cậu ta hở tí là cọ tôi, bày ra cái dáng vẻ chim non nép cánh, vẫn cần phê bình giáo dục.
Điểm mấu chốt của tâm trạng tốt là —— Tại hạ cách tiên tử trong mộng, thần tiên trên trời Triệu tiểu thư càng ngày càng gần rồi.
Tôi sẽ nói với cô ấy thế nào nhỉ?
“Tiểu thư, ta chân thành yêu (quyền thế của anh trai) nàng, ta Yến Hoài Tích nguyện một đời một kiếp canh giữ bên (quyền thế của anh trai) nàng, không bỏ không rời!”
“Tiểu thư, nếu có thể ở bên người mình yêu dài lâu, ở rể thì có làm sao đâu?”
“Phu nhân, hôm nay ra cửa, những tên đại quan quý nhân kia đều chê ta gia cảnh bần hàn, lại không được lấy nửa cái chức quan, là đồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoai-tich/2464205/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.