Ta sinh ra trong một gia đình thượng lưu, mẫu thân là trưởng công chúa Vũ Văn Bảo. Vì vậy vốn có rất nhiều người nói ta là một đứa trẻ hạnh phúc. Nhưng có ai biết, lúc mà con họ đang vô tư vô lo nằm trong vòng tay che chở của phụ mẫu thì ta lại phải gánh vác trách nhiệm của gia tộc và sự kì vọng lớn lao của mẫu thân cũng bởi vì một lời tiên đoán " Mệnh phượng hoàng" " Độc sủng lục cung", cũng bởi vì sống trong một gia đình có người cha yếu hèn , người mẹ mạnh mẽ thành ra khiến tính cánh của ta trở nên mạnh mẽ, lạnh lùng, thậm chí có phần kì quặc. Nhiều khi ta nghĩ đến lời tiên đoán năm xưa mà cảm thấy nực cười " chân tình " một thứ tình cảm hư ảo có thể có vs người bình thường chứ vs đế vương tuyệt đối không, ai bảo " Đế vương là kẻ bạc tình nhất thế gian làm chi " . Huống gì đây là độc sủng lục cung . Vậy họ cũng tin là thật, cướp đoạt đi tuổi thơ của ta. Nhưng đến khi ta gặp chàng mới hiểu đc " Không phải đế vương nào cũng bạc tình"
Chàng là thái tử sau này sẽ đăng có làm đế. Đáng lẽ trong hậu viên phải có rất nhiều thê thiếp đằng này lại chẳng có một bóng hồng. Chàng nói vs ta" Người chàng lấy chỉ có một mình Lạc Nhạn mà thôi". Lúc ấy ta không tin mãi qua thời gian ta mới hiểu ra rằng chàng luôn chung tình vs ta nhưng chính sự chung tình ấy khiến chàng cô đơn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-tap/2468427/quyen-1-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.