12.
"Tập trung hết ở đây làm gì? Nhàn nhã quá không có việc gì làm sao?" Giọng nói đầy uy nghiêm khiến tất cả phải quay lại nhìn.
Sắc vàng từ y phục đập thẳng vào mắt, chính chủ đã đến!
Hoàng thượng bước đến gần hơn, Lệ phi và Uyển tần nghiêng mình hành lễ.
Ta...
"Tham kiến hoàng thượng."
Quỳ lạy chính là động tác nô tỳ trong cung phải làm thường xuyên nhất, nên ta ghét mùa đông nhất. Dù mặt đất có lạnh buốt, có phủ đầy tuyết, chỉ cần thấy chủ tử là phải quỳ ngay lập tức.
Chính chủ đã đến, để xem hoàng thượng lựa chọn thế nào.
Ai đúng ai sai không quan trọng, quan trọng là hoàng thượng coi trọng ai hơn. Kết quả thế nào thì ta cũng đã chuẩn bị sẵn tinh thần bị phạt.
Hoàng thượng đi về phía Lệ phi, nắm lấy tay nàng: "Nàng dễ nhiễm lạnh, đang lạnh thế này ra ngoài làm chi?"
Không ngờ Lệ phi rụt tay lại, lùi về phía sau: "Tạ ơn hoàng thượng quan tâm, thần thiếp không thấy lạnh."
Nếu là lúc trước, ắt hẳn Lệ phi đã ngả vào lòng hoàng thượng nũng nịu mách nàng bị oan, còn bây giờ nàng thiên về quy củ hơn.
Khi một người phụ nữ viện đến quy tắc để giữ khoảng cách đồng nghĩa với việc tình cảm của nàng đã nguội lạnh.
Uyển tần đứng trông hoàng thượng ân cần với Lệ phi, nàng không nhịn được: "Hoàng thượng à..."
Nàng lanh chanh kể hết lại mọi việc, thêm vào đó là những lời trách ta bất kính với nàng và trách Lệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-tam-nguyet/2694238/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.