🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

22.



Hồi lâu sau, Thập Thất lấy ra món quà cuối cùng. Đó là một tảng đá. Ta phải dụi mắt nhìn kĩ mới xác định mình không nhìn nhầm. Đó đúng là một tảng đá to.



"Đây là viên đá Tây Bắc, huynh đệ nói đá này có linh, mang bên người sẽ gặp may. Lý Bá hay Thư Nhiên lấy đây?"



Ta che mặt, chàng ngốc này bị người ta lừa rồi. Kể cả đá có linh thì ai mà ngày ngày vác tảng đá to đùng này bên người được.



Lý Bá liếc nhìn ta, rồi lại nhìn Thập Thất: "Thập Thất à, chiến trường đao kiếm vô tình, ngươi cứ giữ lại đi, có lẽ sẽ cứu được ngươi."



"Ôi sao Lý Bá biết nó từng cứu ta? Hồi đó ấy quân địch đánh úp, một mũi tên bắn thẳng vào người ta, may mà kẹt lại trên hòn đá này."



Lý Bá không chịu nổi nữa: "Ừ ừ...ta già rồi không thức được nữa, hai ngươi nói chuyện tiếp đi, ta ngủ trước đây."



"Thư Nhiên, ngươi dọn dẹp căn phòng sát phòng ta cho Thập Thất ở tạm."



Sau đó, Lý Bá đuổi cả hai ra khỏi phòng.



Thập Thất cười hi ha nói: "Sao bây giờ Lý Bá dễ tính thế, trước đây hay cáu, hở ra là đánh người ta."



Ta chỉ cười không đáp, Lý Bá già rồi, không còn sức đánh ai nữa.



Hôm ấy, ta và Thập Thất nói huyên thiên đến tận khuya.



Gặp lại Thập Thất, ta vui mừng khôn xiết.



Ta muốn kể hết tất cả mọi thứ diễn ra trong bao năm nay cho huynh ấy, từ việc sợ hãi đế vương

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-tam-nguyet/2694225/chuong-11.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Yên Hoa Tam Nguyệt
Chương 11
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.