Tại ghế phụ, Tống Lai Yên thường hay xê dịch mông, thỉnh thoảng cô còn thò tay xuống giật nhẹ váy.
Cũng may đây là thời kì đặc biệt nên Tô Bội Tình sẽ không tra hỏi, mà nếu có đi chăng nữa thì cô cũng có thể thản nhiên trả lời: "Nơi đó bí quá nên con thấy hơi khó chịu, có chút dính trên da."
"Thời kì đặc biệt này con nên chú ý vấn đề vệ sinh một chút, cần thay băng thì nên thay, nếu không may thì sẽ nhiễm trùng, có khi còn bị bệnh phụ khoa cũng không chừng."
"Dạ." Cô ngoan ngoãn gật đầu.
"Đêm nay Mạc Nhiên cũng về nhà à? Nhưng hình như vừa rồi mẹ không thấy nó."
Cha dượng đang ngồi lái xe ở phía trước sau khi nghe rõ câu hỏi của vợ mình cũng thoáng ngẩng đầu lên, chuyển tầm mắt đến kính chiếu hậu quan sát Tống Lai Yên, chờ câu trả lời của cô.
"Chuyện này con không rõ lắm, có khả năng cao anh ấy sẽ không trở về được."
Tô Bội Tình liếc xéo con gái một cái: "Không phải con có quan hệ không tệ với nó hay sao? Tại sao lại không biết?"
Tống Lai Yên nâng khuôn mặt nhỏ nhắn với biểu tình hoàn toàn vô tội lên: "Mẹ là người yêu cầu con giữ khoảng cách với anh ấy mà, con chỉ đơn thuần làm theo lời mẹ dận thôi."
Tô Bội Tình cười mỉm: "Xem ra con cũng rất nghe lời đó chứ."
"Con có khi nào không nghe lời mẹ đâu."
Đề tài này chấm dứt tại đây, cuối cùng Tô Bội Tình vẫn không phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-hoa-duc-nhien/3718303/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.