Yến Mộc Nam nhớ đến dáng vẻ một mình ngồi dưới mưa khóc đến tê tâm liệt phổi của cô...trong thời gian này người quan tâm đến anh rất nhiều, ngay cả Yến Dịch Vy bình thường lạnh nhạt cũng an ủi anh, còn cô, cô chỉ có mình anh quan tâm!
Vì thế từ giờ phút đó, trong sinh mệnh của Yến Mộc Nam ngoài tổ quốc ra chính là Yến Dịch Vy, bao năm qua lăn lộn trong quân đội thời gian chung đụng với cô rất ít nhưng hai người vẫn tình cảm gắn bó!
Quá khứ bất chợt ùa về, làm cho tâm Yến Mộc Nam thoáng cái chua chát, nhìn thời gian hiển thị trên điện thoại, đoán là cô đã ngủ nên kiềm lại ý định gọi cho cô...
Sáng ngày hôm sau, Yến Dịch Vy thức dậy đã là 8h hơn, ở trên giường lười biếng lăn vài vòng rồi ngồi dậy làm vệ sinh, từ cầu thang cô ngửi thấy mùi thơm của thức ăn làm cho Yến Dịch Vy nghi ngờ
Lúc đến cửa phòng bếp, bị bóng lưng to lớn mang tạp về của đàn ông làm bật cười
" Cậu, sao lại vào đây?" đây lần đầu tiên Yến Dịch Vy nhìn thấy Yến Mộc Nam đứng trong bếp, cô cứ nghĩ anh chỉ biết cầm súng cầm gậy huấn luyện cấp dưới, bắt cô chạy bộ quanh sân huấn luyện 30 vòng thôi chứ....
Yến Mộc Nam tay cầm mui xào xào cơm trong chảo lớn, xoay người thấy nụ cười thích thú trên môi Yến Dịch Vy thì hơi đen mặt " Không chào đón sao?"
Yến Dịch Vy ngửi thấy mùi nguy hiểm, liền tiến đến lấy cam trong tủ ra, đem đến bồn rửa cạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-dai-tieu-thu/1076982/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.