Thất Thất mơ mơ màng màng, cảm thấy có người đút mấy thứ có chút khóăn cho nàng, thứ gì đó đắng đắng, trước đây nàng rất thích sinh bệnh, mỗ mỗ mỗi lần ép nàng uống thuốc, đều cho nàng ăn khối kẹo mạch nha, không giống loại đắng này, vô biên vô hạn.
Thật vất vả mở mắt ra, một gương mặt phụ nhân lớn tuổi nhập vào mímắt Thất Thất, Thất Thất thoáng cái xoay người ngồi dậy lớn tiếnghỏi:“Ngươi là người nào? Làm sao lại ở trong phòng của ta?”
Lão phụ nhân kia còn không có mở miệng, Thất Thất liền nhìn đến DoãnTrường Ninh đứng ở một bên, Thất Thất lập tức thay đổi một khuôn mặttươi cười nhỏ giọng nói:“Là tướng quân gia sao!”
Doãn Trường Ninh nhìn Tô Thất Thất liếc mắt một cái mới thản nhiên nói:“Ngươi sinh bệnh!”
Thất Thất vừa nghe vội từ trên giường đứng lên, vừa ra ngoài ổ chănthân thể lạnh buốt, mới phát hiện chỉ mặc trên người một cái áo lót, vội lùi về lại ổ chăn nói:“Nô tỳ kém cỏi, để cho tướng quân gia lo lắng!”
Doãn Trường Ninh nghe xong nở nụ cười một chút nói:“Bổn soái sẽ vìngươi lo lắng? Tôn Tiểu Lăng ngươi thật đúng là xem trọng mình!”
Thất Thất vừa nghe mới phản ứng ra, câu nói kia của mình thật đúng là không thích hợp, mình là một nô tỳ, Doãn Trường Ninh có bao nhiêu nô tỳ so với mình còn cao quý hơn nhiều, hắn nếu thực lo lắng, thật đúng làđủ cho hắn bận, vì thế vội biết sai liền sửa sắc mặt nói:“Nô tỳ nóiloạn, nô tỳ đáng chết, xin tướng quân gia trách phạt!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957157/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.