Trên người rất lạnh, trên người rất đau, Thất Thất muốn ôm thân mình, cái loại đau đớn này lại làm cho nàng không thể thực hiện được; ThấtThất ra sức ho khan, mỗi một cái ho đều liên lụy đến đau đớn trên người, mỗi một tiếng ho miệng đều đầy máu tươi.
Thất Thất thật sự muốn chết cho rồi, miễn cưỡng nâng mắt hướng xungquanh nhìn xem, có cái gì đó có thể làm cho mình xong hết mọi chuyện hay không, nhưng trong địa lao ngoại trừ dây xích sắt đang trói nàng kia,chỉ còn cỏ khô trải trên mặt đất, Thất Thất thất vọng nhắm mắt lại, lạichịu đựng đau đớn mãnh liệt ho một mạch, ói ra hai ngụm máu, lại nghethấy thanh âm Lôi Nhân truyền vào trong tai:“Mở cửa ra!”
Binh sĩ trông coi cửa lao vội nói:“Lôi tướng quân, đại tướng quân phân phó ai cũng không được thăm hỏi!”
Lôi Nhân lại lạnh lùng nói:“Lôi đại gia ngươi cũng là phụng phân phócủa đại tướng quân, đến xem phạm nhân có cái dị thường gì hay không!”
Thất Thất không còn nghe binh lính trông cửa lao lên tiếng ngăn cảnnữa, sau đó nghe được “Ầm” một tiếng, cửa mở ra, Lôi Nhân đi đến, vẫytay đem hai người lính theo vào đuổi đi rồi, mới ngồi xuống dưới từtrong ngực lấy ra hai cái bình sứ nói:“Tiểu Lăng, đây là kim sang dượctrị thương tốt nhất, màu đen thoa ngoài da, màu trắng để uống, một lầnhai viên, ngươi dùng thận trọng!”
Lôi Nhân nói xong buông xuống khối ngọc bài cùng quyển sách nhỏ kia,thấy Thất Thất không hề động đậy, thở dài nói:“Ngươi cũng không nêntrách hận đại tướng quân, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957126/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.