Từ phòng Doãn Trường Ninh đi ra, Quản Phong như trước lạnh khuôn lạnh dạng mà đứng, nhìn bộ dáng Quản Phong, Thất Thất thậm chí cảm thấy lễngộ mình có trong thư phòng có phải cùng Quản Phong này có liên quan hay không, Thất Thất bị thương cũng lười cùng Quản Phong chào hỏi, xám xịtvề phòng mình, xám xịt ngồi vào bên giường, chỉ là ngồi đến lúc lên đèncũng không có người quan tâm nàng, mới nhớ tới chuyện cơm chiều, xem raQuản Phong cũng sẽ không quản nàng.
Thất Thất chờ trái chờ phải cũng không chờ đến bất luận ai phân phónàng ăn cơm hoặc làm việc, ngẫm lại mình còn chưa lộ ra sừng ngựa (sừng ngựa – mã giác: tình cảnh khó khăn hoặc việc không có khả năng),lẽ nào Doãn Trường Ninh tên kia đã bắt đầu tra tấn, Thất Thất chỉ phảitự mình mò đến phòng bếp muốn tìm chút đồ ăn, mới vừa đến phòng bếp đãthấy vài tùy tùng của Doãn Trường Ninh đang ở nơi đó uống chút rượu, một người trong đó nói:“Tiểu hắn thu (hắc thu: cá chạch đen) nàycũng không phải là kẻ dễ bắt nạt, năm đó nếu không phải nàng, các đại ca của ta cũng không chết, aiz, bị chết kiểu kia mới gọi là thảm đấy!”
Một người khác nhân tiện nói:“Bằng nàng như vậy, còn có thể nhấc lênthứ sóng to gió lớn gì sao, Vương gia sẽ thích người như vậy, ta thựckhông tin!”
Lại có người nói:“Vương gia cũng không thích nàng nha, nếu thích cũng sẽ không để cho nàng ở trong nhà gỗ nhỏ kia!”
Một người đằng trước cố tình thâm trầm nói:“Ấn theo tính cách Vươnggia, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957109/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.