Thất Thất không dám cắt ngang Thanh Thường, chỉ nghe Thanh Thường cóchút lầm bầm lầu bầu tiếp tục nói:“Hắn vì bảo mệnh lại đem ba tỷ muộichúng ta đưa cho đại Tư Mã tướng quân, kết quả lại bị đại Tư Mã tướngquân ném vào ‘Bách hoa lâu’, hai tỷ tỷ của ta không chịu nổi nhục nhã,trước sau đã tự sát!”
Thất Thất ở một đêm cực độ thất ý này thật sự nghe được nhiều câuchuyện cùng loại, chỉ phải liên tục nói:“Thường tỷ tỷ, ngươi không cầnnói những điều này với Đồng Tiền, Đồng Tiền gặp được không thể tốt hơnngươi bao nhiêu, giống nhau cũng là người cơ khổ!”
Thanh Thường cười khổ nói:“Biết ngươi không thích nghe, ngươi chướng mắt ta!”
Thất Thất cũng cười khổ nói:“Ngươi hiện tại là tân sủng của thái tử,cuộc sống so với trong ‘Bách hoa lâu’không biết tốt hơn đến đâu, thânphận cũng không biết tôn quý hơn bao nhiêu, Đồng Tiền làm sao có thểchướng mắt ngươi đây!”
Thanh Thường còn muốn nói cái gì đó, Thất Thất lại nghe được thanh âm Tôn Thiếu Bạch: “Tiểu Bình, ngươi trốn đi đâu vậy?”
Thất Thất thừa dịp lúc Thanh Thường sững sờ, bỗng chốc trốn dưới bụihoa, sau đó nghe được giọng nói Tôn Thiếu Bạch có chút khinh miệt:“Saolại là ngươi, Linh Cơ của thái tử!”
Thất Thất nghe ngữ khí này làm thế nào cũng cảm thấy Tôn Thiếu Bạchvới Thanh Thường có nhận thức, nhưng nàng lúc này đã trải qua nhiềuchuyện như vậy, thật sự cần tìm một chỗ sắp xếp lại tâm tình một chút,cũng không để ý thêm hai người nhận thức hay không, dựa vào địa hình cóvẻ quen thuộc nhanh chóng bỏ chạy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957066/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.