Đại công chúa mới nhớ tới Thất Thất còn đang quỳ, nhân tiện nói:“Cũng không phải cái gì, để cho nàng tới hỏi vài câu, làm thế nào cũng nóikhông rõ ràng, Vương gia nha, tiểu hắc nô này vừa đen lại vừa xấu, nhìnbẩn bẩn, về sau ngài vẫn là ít để cho nàng làm mấy chuyện tình này,không bằng bản cung để cho Y Phương đi hầu hạ ngài!”
Doãn Trường Ninh nghe xong liền cười nói:“Y Phương ngươi đều sai sửquen, giữ ở bên người là được, tiểu hắc nô này, bổn vương sai sử quen, đánh chửi cũng tùy ý, người gầy nhỏ, không nóng tính, bổn vương thíchdùng!”
Đại công chúa nghe xong nhân tiện nói:“Tiểu hắc nô, ngươi đứng lên đi, về sau đừng hỏi một câu cũng trả lời không rõ, đi đi!”
Thất Thất như được đại xá, vội đứng lên muốn chuồn, lại nghe có người báo:“Hương phi đến!”
Thất Thất chỉ phải nhịn xuống, không bao lâu Thiên Hương kia trangđiểm như tiên tử đi đến, Thất Thất luôn luôn có cảm giác Thiên Hương làbay vào, Thiên Hương thấy Doãn Trường Ninh cùng đại công chúa tay nắmcùng một chỗ, sắc mặt không tốt lắm, nhưng vẫn hành lễ nói:“Thiên Hươngthỉnh an Vương gia, đại công chúa!”
Ước chừng đêm hôm qua Doãn Trường Ninh không nghỉ ở chỗ Thiên Hương,đại công chúa tâm tình coi như không tệ, nhân tiện nói:“Vương gia, đừngnói Thiên Hương tuy là công chúa vương triều suy tàn, nhưng cũng coinhư là một người yểu điệu hiểu biết lễ tiết, rốt cuộc cũng không phải là con gái từ chỗ không đứng đắn đi ra!”
Thất Thất thấy sắc mặt Thiên Hương tuyệt đối không tính là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957061/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.