Lôi Nhân nhìn bộ dáng Thất Thất cao hứng phấn chấn, cũng há mồm nở nụ cười nói:“Tiểu Lăng, ngươi chờ, ta lúc này đi nói ra, sau đó chúng tacùng qua nơi đó của dì Thanh!”
Thất Thất vui tươi hớn hở nhìn Lôi Nhân đi rồi, chỉ là chờ Lôi Nhânđi xa, Thất Thất mới nghĩ đến Lôi Nhân cầu hôn, sao lại tự tin DoãnTrường Ninh lại sẽ buông tha cho mình như vậy, còn có thể để cho mìnhcùng hắn cùng đi qua chỗ dì Thanh, Doãn Trường Ninh có dễ nói chuyện như vậy sao? Xoay người Thất Thất mới nghĩ đến mình vậy mà quên mất chuyệnquần áo của Y Phương, nhưng quản sự này vì nhìn thấy Lôi Nhân tìm gặpThất Thất, nhất thời hồ nghi quan hệ của Thất Thất cùng Lôi Nhân, chonên cũng không có trừng phạt.
Quản Phong có chút kinh ngạc thấy Lôi Nhân bước vào thư phòng DoãnTrường Ninh, Quản Phong không nghĩ tới Lôi Nhân nhanh như vậy liền từchỗ kia của Thất Thất trở lại, vốn còn muốn Thất Thất đi qua chỗ DìThanh, Lôi Nhân nếu nương danh nghĩa dì Thanh có thể thay đổi một chúttình huống trước mắt của Thất Thất hay không.
Càng làm cho Quản Phong thật không ngờ là, Lôi Nhân vừa đi vào cònchưa hành lễ liền mở miệng nói:“Vương gia, Lôi Nhân muốn đến xin mộtchuyện!”
Doãn Trường Ninh ngẩng đầu thấy là Lôi Nhân, nở nụ cười một chútnói:“Lôi Nhân, có chuyện gì, ngươi cứ nói đi, bổn vương khi nào thìkhông đồng ý qua!”
Lôi Nhân chợt có chút mất tự nhiên, còn có phần ngượng ngùng, một hồi lâu mới nói:“Vương gia, Lôi Nhân là cầm tinh con ngựa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957046/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.