Thất Thất thấy Lưu quản sự đau lòng nhức óc đi rồi, chỉ phải càngthêm xám xịt đi về phía phòng giặt quần áo, càng đi càng cảm thấy ủykhuất, tên Doãn Trường Ninh kia làm tiện mình còn bỏ đói mình ba ngàycơm, sau đó lại đem mình ném tới phòng giặt đồ này làm nô làm tỳ, tuyrằng bộ dáng này của mình hiện tại nhìn thế nào cũng không quá như ýngười, thế nhưng cũng không phải mình cầu xin Doãn Trường Ninh kia đếnlàm tiện nha, vì sao mình phải chịu thứ tội như vậy.
Miên man suy nghĩ, Thất Thất còn chưa đi đến phòng giặt quần áo chợtnghe có tiềng ồn ào, Thất Thất vội nhanh hơn tốc độ đi đến nơi đó xem,chỉ thấy Y Phương đang vẫy tay cho tiểu nha đầu kia một bạt taimắng:“Tiểu tiện nhân ngươi cư nhiên dám đem cái váy ta thích nhất làmmất, lấy mười cái mạng của ngươi cũng đền không nổi cái váy kia của ta,xem ta hôm nay đánh chết ngươi thứ tiện hầu này hay không!”
Thất Thất vội vọt đi vào nói:“Phương tiểu chủ, váy kia là nô tỳ không cẩn thận để cho nước cuốn trôi, ngài muốn phạt liền phạt nô tỳ đi!”
Y Phương thấy Thất Thất hừ một tiếng nói:“Làm sao, ngươi cảm thấy takhông dám phạt ngươi sao?” Nói xong nhân tiện nói:“Quản sự, nô tài nàylàm mất quần áo của chủ tử, hẳn nên phạt như thế nào?”
Quản sự kia vừa nghe, biết Thất Thất từng được Lôi Nhân kêu đi rangoài nói chuyện, lại lên phòng trên, do dự một chút nói:“Hẳn là phạtquỳ, phạt không được ăn cơm!”
Y Phương hừ một tiếng nói:“Sao quy củ sửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-chi-tram/1957043/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.