Thái y lui xuống, Cảnh Hi Miểu cuối cùng cũng dám ngẩng mặt lên, Tương Lý Nhược Mộc luôn ở bên cạnh y nhìn y, nhìn y da thịt bị xé rách mở ra lại lần nữa được thái y khép lại, nghiêm túc giống như vị Tương Lý Nhược Mộc Thái úy ngày đầu tiên đem y xách lên ngôi vị hoàng đế. Y muốn vươn tay ra kéo tay Tương Lý Nhược Mộc, ngón tay giật giật cuối cùng vẫn không dám.
“Thái úy, tuy rằng miệng vết thương lại bị rách, nhưng là…Hiện tại xem ra không thể tiếp tục chậm trễ, vẫn là lập tức trở về kinh thành là tốt nhất. Không biết kinh thành có biết gì hay không, trước tiên nhất định phải hồi kinh.” Cần phải làm trước tiên là hồi kinh, Thái úy phải lập tức trở lại quân đội mới có thể bảo đảm không gặp nguy hiểm, trận ám sát này còn không biết là một hành động ngẫu nhiên hay không, vẫn là tín hiệu của một cuộc đảo chính.
Từ lúc Cảnh Tường thời điểm có ý định muốn giết chết hoàng đế, thời điểm Tương Lý Nhược Mộc xác định mình sống sót lập tức trở lại kinh thành, chính mình không nên ngang ngạnh ngăn cản hắn lâu như thế.
“Hoàng thượng.” Tương Lý Nhược Mộc nhìn Cảnh Hi Miểu ánh mắt âm thầm chồng chất đau buồn, “Không có việc gì. Ngươi phải tin tưởng ta, không người nào trong kinh thành có thể gây sóng gió.”
Chuyến này hồi kinh trước khi xuất phát vội vã, sắc trời còn chưa tối, Cảnh Hi Miểu đã ngồi lên trên giường trong tẩm cung, Tương Lý Nhược Mộc liền không thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-ba-hao-mieu-suong-khoi-menh-mong/2703875/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.