Ngày thứ nhất.
6 giờ sáng.
Cơn ác mộng làm tôi tỉnh giấc.
Tôi xuống giường, dựa vào chút ánh sáng le lói xuyên qua tấm màn cửa đi đến cửa sổ. Tôi kéo mạnh tấm màn sang một bên, ánh nắng chói lóa tràn vào phòng, đi kèm với đó là cả tấn bụi đập vào mặt. Tôi ho đến gập cả người lại. Ngay lúc tôi định vào phòng tắm thì chuông cửa vang lên. Ai đến vào giờ này nhỉ? Tôi đưa tay cào lại mái tóc cho thẳng rồi ra phòng khách mở cửa.
Không mấy bất ngờ, là con bạn thân của tôi.
- Mày về nước mà chẳng báo tao tiếng nào cả! – Phương nói như hét vào mặt tôi.
Tôi nhìn nó, vẫn là cô gái ăn mặc thời thượng như ngày nào.
- Cho mày ba mươi phút, đi chỉnh đốn lại đi, tao dẫn mày đi ăn.
- Ăn gì?
- Tùy mày cả, đi tắm hộ tao đi rồi tính tiếp.
Phương đẩy tôi vào nhà rồi đóng sập cánh cửa. Tôi trừng mắt nhìn nó rồi quay người vào phòng tắm.
***
7 giờ 30 phút sáng.
- Tao ly hôn rồi.
- Mày vừa nói cái gì? – Phương nhìn tôi, hai mắt nó trợn tròn.
- Tao bảo tao ly hôn rồi. – Tôi hít sâu một hơi rồi thở hắt ra, lặp lại câu trả lời.
- Sao lại thế, rõ ràng là hai tuần trước mày còn.. - Nó lắp bắp, chiếc thìa trên tay nó rơi thẳng xuống đĩa kêu một tiếng "keng", âm thanh giòn giã nhưng sắc bén làm tôi run lên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yen-an-dai-nhan/2628721/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.