Ta muốn ngươi là của ta?
Ta ấn lên thái dương, nhất định là ta nghe nhầm, trong sáu chữ này nhất định có bốn chữ không phải tiếng Hán của vùng Trung Nguyên. Của Tả Đường Chi? Cái gì cơ?
Dù ta tự lừa dối bản thân như thế nào thì bờ ngực trần trụi dưới gió lạnh đã cắt ngang ý muốn trốn tránh sự thật của ta, ép ta đối mặt với ánh mắt xâm chiếm của Tả Đường Chi. Đôi mắt của hắn vẫn loé lên dục niệm, khiến ta không còn nơi nào trốn chạy.
“Đỗ Yểm Nguyệt, ngươi biết không, có một mẫu người trời sinh đã mị hoặc thiên hạ”. Tả Đường Chi nắm lấy vai ta, đẩy xuống đất, đè lên người ta. Hắn cúi đầu, ánh mắt chỉ cách ta có một tấc. “Mà ngươi, lại là cực phẩm trong số đó…”
“Tả… Tả Đường Chi, ngươi có biết đến hai chữ vô sỉ hay không?”. Ta oán hận cãi lại, hiện tại hắn có khác gì đám hạ lưu kia? Ghê tởm hơn, hắn lợi dụng tín nhiệm của ta dành cho hắn!
Tả đại hiệp ngạo mạn rõ ràng rất ít khi bị cự tuyệt. Hai mắt hắn đỏ lên, không nói lời nào kéo áo ta ra, một tay túm lấy cổ tay ta, tay kia cởi ra thắt lưng của ta, chuyển đến hai điểm mẫn cảm trước ngực. “Ta muốn ngươi… Đỗ Yểm Nguyệt! Ngươi trời sinh là để cho nam nhân cưỡi trên người! Ta sẽ không giao ngươi cho những người khác, suốt đời này ngươi chỉ thuộc về ta”. Tả Đường Chi nâng cổ ta lên, ép ta nhìn thẳng vào gương mặt anh tuấn nhưng thật ra rất xấu xí của hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yem-nguyet/129381/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.