Đương kim bệ hạ đăng cơ cũng không dễ dàng gì, tuy rằng lão hoàng đế đã bị giam lỏng đến chết, nhưng vẫn rất xảo quyệt, quyết không nói ra ngọc tỷ truyền quốc đang ở đâu.
Ta trợn to hai mắt: “Vậy thánh chỉ đăng cơ của bệ hạ làm sao phong ấn?”
“Làm giả thôi.” Giọng điệu của Triệu Linh Việt rất thoải mái, nhưng nó thực sự khiến ta sợ hãi.
Làm giả ngọc tỷ, vậy mà bọn hắn cũng nghĩ ra.
“Vậy ai làm giả chứ?” Ta vội vàng hỏi, người tài giỏi như vậy chắc chắn không phải loại bình thường, nếu như rơi vào tay kẻ có dã tâm như Triệu Linh Thành, hậu quả tuyệt đối không thể tưởng tượng nổi.
Triệu Linh Việt nhắm mắt nghỉ ngơi mà không nói lời nào.
“Không phải là ngươi chứ?”
Hắn lắc lắc đầu với biên độ cực nhẹ.
“…” Ta thật không nhịn nổi mà muốn chửi người rồi.
Thảo nào, chẳng trách, trong số rất nhiều huynh đệ của bệ hạ, chỉ duy nhất Đoan vương là người không được thu hút lắm còn sống sót, hơn nữa còn trở thành cánh tay đắc lực của bệ hạ, thì ra là vậy.
“Ngươi đã giết chết lão hoàng đế, còn muốn đến đâu để tìm ngọc tỷ chứ?”
Hắn cuối cùng cũng từ từ mở mắt, trong mắt cuồn cuộn sát khí: “Ta chỉ hận, là để hắn chết quá sung sướng.”
Ta thấy tim mình đập loạn nhịp, chỉ đành ngậm miệng lại.
109
Chờ đến khi ta đã buồn ngủ, từ ngoài cửa cuối cùng cũng truyền đến một vài âm thanh lưa thưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yem-nga-lai-thoi-lo/2952129/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.