“Bệ hạ…” Ta áp vào trán ngài ấy, nhẹ giọng gọi ngài ấy: “Ta và chàng, cùng đi…”
Vẻ mặt bệ hạ đau khổ nhưng vẫn thần chí không rõ, “Triệu Linh Việt… Triệu Linh Việt… trẫm không phải… không phải thua ngươi…”
Trong lòng ta hốt hoảng, cẩn thận nghe lại thì bệ hạ đã nhắm chặt hai mắt, không lên tiếng nữa.
Thua bởi Triệu Linh Việt… Cái gì gọi là không phải thua bởi Triệu Linh Việt… Ta nhớ tới vẻ sung sướng khác thường của hắn hôm ấy khi nhắc tới bệ hạ.
Nụ cười khinh thường kiêu căng kia cực kỳ giống khinh thường và thương hại của người thắng dành cho bại tướng dưới tay.
Cả người ta run rẩy… không thể tin được tưởng tượng của mình.
Kim công công thở dài trao cho ta những gì bệ hạ lệnh hắn ta giao lại cho ta sau khi ngài ấy qua đời.
Ta từ từ mở ra, lại khiếp sợ.
151
Hôm sau, thái hậu và Tống tiệp dư đồng loạt chết bất đắc kỳ tử.
Thái hậu thì cũng thôi đi, vốn là một thế thân vô dụng, nhưng cái chết của Tống tiệp dư lại rất kỳ lạ.
Na Sách nói nàng ấy nhìn thấy Tống tiệp dư được người ta vớt lên từ dưới hồ, đôi mắt trợn trừng, không giống chết chìm.
Ta không có tâm trạng đi tìm tòi nghiên cứu những thứ đó.
Mặc dù ta thân ở lãnh cung nhưng vẫn là chủ nhân lục cung, có quyền lực quản lý hậu cung.
Tang sự của thái hậu trì hoãn thời gian tiến cung của Liễu Phất Như, lòng ta biết việc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yem-nga-lai-thoi-lo/2952113/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.