- Rin, đừng khóc. Ta xin lỗi. - nó nghe thấy giọng King, vẫn im lặng mà gục đầu. - Máu của ta chỉ...
- Anh đi đi! Tôi không muốn nhìn thấy hay nghe thấy anh! Làm ơn đi đi!
Mọi người xung quanh bàn tán xôn xao những lời lẽ không tốt về nó. Ngài nhăn mặt, lườm về phía đám người xung quanh thì bọn họ đột nhiên im lặng vì sợ sệt. Cũng không ai dám nói nữa, ngài bây giờ rất đáng sợ.
- Ai dám nói xấu Rin. Sẽ sống không bằng chết. - ngài vứt lại một câu, lập tức bọn kia chỉ biết run rẩy mà tuân theo. Rồi nhìn nó, ngài khẽ cười - Này Rin, mau về đi.
- Tôi đã nói anh đi đi mà! - nó quát lên.
Mưa ngày một lớn hơn, ngài chỉ biến mất chứ không bỏ đi. Ngài không thể dừng mưa lại vì nó phụ thuộc vào tâm trạng của ngài, làm sao ngài có thể cười nổi. Nó vẫn khóc, ngồi kế bên nó, chỉ có thể lặng lẽ nhìn, ngài chẳng thể làm gì được.
Hắn đi tìm nó, khi phát hiện nó đang ngồi dưới cái cây thì vội chạy lại, với vẻ mặt lo lắng hắn ôm lấy nó.
- R...Rin. Em sao thế này?!
- E....em....em uống máu của King rồi...e...em bị cưỡng ép. - nó gào lên, khóc lóc - Em không muốn trở thành vampire!
- Đừng khóc nữa, không sao cả. - hắn lau nước mắt cho nó - Em có thể sống mà không cần máu đâu Rin à. Chúng ta quay về thôi.
- T...thật sao...? - nó mở to mắt, gương mặt hiền hậu trở lại, cười tươi - Em yêu anh Len.
- Được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yanderemiku-em-rat-ngon/2753031/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.