Cậu cười nhếch, chạm nhẹ vào khe ngực của nó rồi kéo áo lót đứt ra.
Nó run rẩy, dây xích cứa vào cả cổ tay đỏ ửng và đau rát.
Cậu chạm vào một bên nhũ hoa nhỏ, đỏ mặt, lần đầu tiên cậu thấy cơ thể nó. Trắng mịn không tì vết.
- Chưa ai chạm vào cơ thể em sao? Chưa ai sao? Kể cả Len cũng chưa sao? - cậu che mặt, cậu là vampire cao quý, mà lại đi yêu một con người. Cậu đang dần trở thành, một con người trong bộ dạng vampire.
- Hic....hic....hic.... - nó vẫn còn run, cắn răng mà khóc.
- Rin....?
Cậu giật mình, cậu vừa làm gì thế này?! Cậu đang làm tổn thương nó, người cậu yêu.
Cậu nắm chặt tay, nhẹ nhàng kéo khăn bịt miệng nó ra. Nó vẫn nhắm mắt mà khóc.
- L...Len...hic....hic...cứu....hic....
Cậu yêu...một người không yêu cậu. Yêu đơn phương.
Cậu không thể tiếp tục hành động gây tổn thương nó.
Cậu cởi bỏ sợi dây xích rồi mang nó lên giường, đưa cho nó cái chăn mỏng. Nó khoác cái chăn lên che thân, đưa mắt nhìn cậu. Cậu chỉ cười.
- Đùa thôi. Tôi không làm gì em đâu.
- Tôi...tôi...cũng không chết nữa...c..cám ơn anh đã tha cho tôi.... - nó lau nước mắt, mỉm cười nhìn cậu. Nụ cười của nó làm cậu đau. Đau lắm.
- Tôi biết em yêu Len. - cậu xoa đầu nó, cười - Nhưng tôi yêu em. Vì thế..đừng khóc nữa. Xin lỗi.
Nó im lặng hồi lâu, hất tay cậu ra. Cậu trợn mắt nhìn nó, nó cười nhếch, gãi đầu mình.
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yanderemiku-em-rat-ngon/2753011/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.