Nó đơ người, Minako thích Rinto sao?! Nó không hiểu, ngoài cái vẻ đẹp mã, dịu dàng ra thì hắn có cái quái gì tốt mà thích cơ chứ? Nhưng nhìn mặt nhỏ đỏ ửng, nghẹn ngùng thì nó bắt đầu đổ mồ hôi.
- Em thích hắn...thật sao?! - nó vịnh vai nhỏ, tỏ vẻ nghiêm trọng.
- Chị Rin có nghe tới yến tiệc sắp tới không? Em sẽ cố gắng xin phép Rinto cho mình đi cùng, dù chỉ một lần em muốn làm bạn nhảy của anh ấy. - nhỏ lúng túng trông rất dễ thương, nhìn sâu trong đôi mắt ấy, nó không dám nói ra cho nhỏ biết.
Đêm đó, nhỏ ngủ rất ngon, nó cười rồi đắp chăn mình cho nhỏ ấm hơn. Lẻn mở cửa phòng nhìn ra ngoài, hành lang lạnh lẽo tối sầm không một bóng ai. Nó khép nhẹ cửa, rón rén từng bước đi đến phòng Rinto, tới ngã rẽ hành lang, gió thổi chiếc màn mỏng bay lên bên khung cửa sổ, ánh trăng chiếu vào. Loky hiện ra, anh đang đi tới, nó thấy thế bịt miệng mình rồi ngồi xổm trốn ở chậu cây gần đó.
Anh đi lại gần thêm, mùi hương của nó thoang thoảng bên mũi anh, thật là một mùi hương quyến rũ mà, thấy chiếc váy lộ ra đằng sau chậu cây đằng xa, anh bèn nhếch mép.
- Con mèo nhỏ, đêm lén đi đâu? Muốn vụng trộm à? - anh nhận được sự im lặng - Đừng tưởng tôi không biết, mau ra đây.
Nó đứng dậy, run rẩy bước ra, cúi đầu nhắm mắt cầu mong cho anh đừng hỏi gì nhiều. Phút chốc anh đã đứng trước mặt nó, nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/yanderemiku-em-rat-ngon/2753003/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.