Hứa Nghiễn lưu luyến, ngậm chặt bầu ngực căng đầy, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Mạnh Khinh Khinh. Cô gái nhỏ yếu ớt đang nhăn mày, đôi mắt sáng long lanh như nước, cánh môi tựa một đóa hoa đào nở rộ rực rỡ. Bàn tay anh đặt lên gáy cô, chiếm lấy đôi môi anh đào của cô, liếm láp cánh môi mềm mại, mút chặt miệng cô đến khi nó vừa tê vừa ngứa, anh mới hài lòng mà buông ra.
Khuôn mặt Hứa Nghiễn rất trầm tĩnh, tựa như không màng đến khói lửa trần thế. Chiếc áo sơ mi màu tuyết trắng của Mạnh Khinh Khinh được ủi phẳng phiu, chỉ có nút trên cổ vẫn còn gài chặt, tựa như một đóa hoa cách xa tầm với, không thể ngắt được. Ánh mắt của người đàn ông bên cạnh cô tuy âm trầm nhưng bên trong lại chứa đầy dục vọng ẩn sâu lẫn khát vọng cầu hoan, hình thành xung đột mãnh liệt.
Hứa Nghiễn khàn giọng, hà hơi vào tai cô, “Để anh nhìn xem chỗ đó sao rồi, được không?”
Đột nhiên bị anh yêu cầu như vậy, Mạnh Khinh Khinh nhanh chóng trốn tránh, “Có gì đẹp đâu, nhìn cũng không hay.”
Hứa Nghiễn nhìn rõ cảm xúc của cô, lập tức nghi ngờ. Anh cúi xuống, đột ngột ôm lấy cô, đặt lên trên tấm đệm. Không kịp để cô phản ứng, anh đã nằm đè lên người cô, thân thể kẹp vào giữa hai chân cô, xốc chiếc váy ngắn của cô lên.
"Hứa Nghiễn... Đừng nhìn... Còn chưa được đâu... Đau lắm...” Mạnh Khinh Khinh gấp đến mức đạp mạnh vào không trung, da thịt trắng nõn thấm đẫm một lớp mồ hôi.
Chiếc quần chip màu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/54473/quyen-1-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.