Hứa Nghiễn khẽ vuốt phần da thịt non mềm trên chân Mạnh Khinh Khinh, giọng nói của anh trầm trầm như rượu vang đỏ độ nhẹ, “Không phải em nói không cần à?”
"Em nói hồi nào? Rõ ràng là không có.” Mạnh Khinh Khinh mặt dày, không chịu thừa nhận.
Hứa Nghiễn nhìn cô bằng ánh mắt thâm thúy, cố gắng đè nén sự hưng phấn tột cùng, “Muốn thì phải tự em tới, không thể lần nào cũng đều là anh dùng sức, em hưởng thụ.”
Cô chớp mắt mấy cái, chun mũi lại, khuôn mặt nhỏ nhắn trở nên đỏ ửng, liếm đôi môi đỏ mọng, “Muốn em chủ động thì anh cứ nói thẳng, cần gì phải nhiều chuyện như thế? Mau nằm xuống cho em!”
Trong giây lát, khuôn mặt anh tựa như có sóng nhiệt đánh tới, sóng nhiệt lan tràn ra nơi nơi, nhuộm cần cổ một màu đỏ hồng. Anh cắn răng một cái, sau đó nâng Mạnh Khinh Khinh lên một cách thô lỗ rồi xoay người cô nằm sấp xuống, bàn tay to của anh đè eo cô, khiến cho cái mông đẹp đẽ càng vểnh cao. Ánh mắt nóng rực quét khắp làn da nõn nà của Mạnh Khinh Khinh, hoa huyệt ẩm ướt của cô ngượng ngùng, không biết là thẹn thùng hay rối loạn mà cửa huyệt của cô cứ đóng mở liên tục hai ba lần.
Đôi mắt Hứa Nghiễn hằn lên những tia máu đáng sợ, gậy thịt của anh sưng lên, còn chưa phát tiết hết sức lực dồi dào, vừa lớn lại vừa căng. Do đó, khi anh đâm vào, hoa huyệt mềm xốp không thể chứa nổi. Gậy thịt căng mọng, khuếch trương, chống đỡ cả cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978536/quyen-1-chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.