Khương Nhạc thả lỏng tay, Diệp Thư đang đau đớn không biết lấy được sức lực từ đâu, nắm đấm như mưa nện vào lồng ngực vững chãi, rồi đến vai và cả hai cánh tay, "Cút ngay... Đồ cầm thú... khốn nạn..."
Anh thở dồn dập phát ra tiếng ồ ồ, gạt lọn tóc mai ẩm ướt dán lên khuôn mặt xinh đẹp, dưới thân bất ngờ thúc vào thật mạnh, đỉnh gậy thịt ma sát tâm hoa khiến đôi chân mày lá liễu nhíu lại, môi anh đào bật thốt tiếng rên rỉ đầy đau đớn, tội nghiệp, chọc người ta thương hại.
Trong lòng Khương Nhạc bừng lên một cơn tức tối không tên, anh nhìn chằm chằm đôi mắt ngấn lệ đẹp đến nao lòng, "Mẹ kiếp, em đừng vờ vô tội nữa, em có dám nói trước đó không trêu chọc tôi không?"
"Bốp" Cô nâng tay cho anh thêm một cái tát.
Khương Nhạc cứng ngắc chạm vào nơi bị đánh, đau đớn, nóng bừng, anh đột nhiên cảm thấy hơi chua chát, ê ẩm, há miệng thở dốc, nhưng cuối cùng vẫn không nói thành lời.
Mẹ kiếp, nói mấy lời vô dụng với cô ấy làm gì, thịt cô là được rồi!
Anh đè bả vai cô xuống, động tác cơ thể điên cuồng như báo săn, cơ lưng, vùng tam giác phình lên như võ sĩ ra trận, mồ hôi trong suốt chảy tí tách tí tách từ trán xuống bầu ngực trắng noãn của cô. Gậy thịt lớn lần lượt phá vỡ cửa huyệt bé nhỏ, kịch liệt khuếch trương huyệt hoa nhỏ non mềm, khi quy đầu chạm vào tâm hoa, cơ thể dưới người liền run rẩy lợi hại, đùi căng cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978524/quyen-2-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.