Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Thời tiết ngày đông có vẻ tĩnh lặng và lạnh thấu xương. Trời cao lồng lộng, tuyết trắng như lông ngỗng rơi bềnh bồng, phiêu lãng bên ngoài song cửa kề sát Đường Tô Nhã. Tuyết rơi mỗi lúc một nặng, càng ngày càng dày, mới đó mà đã phủ màu trắng xóa trước mắt cô.
Cô đứng ở một hành lang hẹp, đôi tay trắng nõn che lấy miệng và thổi phù phù, chân mang bốt da đen không ngừng giẫm từng bước nhỏ ngay tại chỗ để tránh khí lạnh xâm nhập vào thân thể. Đường Tô Nhã nhìn những ngôi sao đang ở đỉnh vinh quang chói lọi, những nữ minh tinh vừa đẹp vừa giỏi đi ngang qua mà ao ước, cuối cùng cũng có một người đàn ông mặc vest đen, tay cầm tập hồ sơ bước đến. Cô lập tức khoác túi lên vai, chạy chầm chậm lên phía trước: “Anh Vương, anh Vương!”
Anh Vương vừa quay đầu qua liền thấy cô, sắc mặt anh ta hơi thay đổi: “Ngài ấy còn ở đây, cô mau tới nhanh đi, có được hay không thì còn phải xem phúc của cô đến đâu.”
“Cảm ơn anh Vương, em sẽ ghi nhớ đại ân đại đức của anh suốt đời!”
Anh Vương lắc đầu, không nói gì cả, tiếp tục đi về phía trước.
Đường Tô Nhã ngẩng đầu nhìn lên. Cuối hành lang có ánh sáng mỏng manh chiếu vào một cánh cửa lớn làm từ gỗ thô.
Bởi vì rét lạnh nên tim cô càng đập mạnh mẽ, ngay cả tai cũng lùng bùng khó chịu. Đường Tô Nhã cố trấn an cõi lòng, nhanh chóng bước về phía trước. Khoảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978480/quyen-2-chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.