Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Đôi chân mảnh khảnh mềm mại tựa như cành liễu yểu điệu, lung lay kịch liệt trong gió xuân, bất cứ lúc nào cũng có thể uốn cong. Bây giờ mà để cô nằm sấp xuống thì không khác gì mở ra lối thoát cả. Cô bỏ đi sự ngượng ngùng và dè dặt, bàn tay mềm thử chống lên mặt bàn bằng kính lạnh như băng, khí lạnh giá rét ngày đông xâm nhập từ đầu ngón tay vào thẳng tâm trí, cái miệng nhỏ của cô không ngừng phát ra tiếng kêu be bé. Một bàn tay bỗng đặt lên bên hông cô, dùng lực sinh ra từ cánh tay để lật người cô lại.
Trong thoáng chốc, sóng mắt đẹp đẽ như hoa đào bay tán loạn chợt dừng lại trên khuôn mặt đang cố gắng kìm chế, ra vẻ chẳng hề bận tâm của Cố Tử Châu. Kế tiếp, chẳng rõ có phải vì lửa dục bốc lên không mà huyệt nhỏ không ngừng tỏa ra hơi nóng và dịch mật, cảm giác trống rỗng cường đại tựa như con ác thú miệng rộng đang cắn nuốt lấy cô, không cho phép tránh thoát. Cơn động tình khiến khóe mắt hàng mi của cô càng đẹp, giống hệt hoa đào bay khắp trời, gò má trắng màu tuyết như có sắc hồng lượn lờ, tựa viên minh châu sáng chói mắt.
Ánh mắt Cố Tử Châu càng sâu hơn trước. Bàn tay to của anh vừa vung lên, khăn quàng cổ, túi xách, áo khoác, kẹp tóc đôi bướm bị bể nát, dây chun rơi ào ào xuống đất. Một đám bụi rất nhỏ bắn tung tóe khắp không khí, trôi nổi bềnh bồng.
Cô lại bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978473/quyen-3-chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.