Edit: Nguyệt Hoa Dạ Tuyết
Mãi về sau, Dư Sơ nhớ lại, lúc đó nhất định là bản thân cô bị ma quỷ ám nên mới nói: "Được."
Phần dây áo ngủ bằng lụa tơ tằm trượt khỏi bờ vai mượt mà, cần cổ trắng như tuyết lộ rõ xương, lộ ra hoàn toàn, làn da như tơ lụa được dệt tinh mịn. Tơ lụa hiện ra như trái vải lột xác, mềm mại no đủ, có thể bóp ra nước.
Tần Hề yêu thích không nỡ buông tay, dùng lời lẽ và từng ngón một để an ủi mỗi một tấc da tấc thịt, hết sức quý trọng che chở, không lưu lại bất kỳ dấu vết nào, từng mảnh da mảnh thịt vẫn trơn láng như ngọc.
Anh kề chóp mũi mình vào cần cổ mảnh khảnh trắng nõn nà, hít hà mùi hương trái cây tươi mát trên người cô: "Năm nay anh hai mươi tám tuổi, có bằng Tiến sĩ, sống tại thành A cổ kính, cha mẹ anh đều là giáo sư đại học. Hiện giờ anh có 140 căn hộ ở Minh Hồ Park, giá trị tương đương 1,400,000 chiếc xe, gửi ngân hàng khoảng 1,700,000 (NDT). Sơ Sơ, em có đồng ý trở thành bạn đồng hành cùng anh trong tương lai không?"
Dư Sơ không rõ chân tướng, mù mờ ngỡ ngàng, chớp chớp đôi hàng mi như vỗ cánh bướm, cái miệng nhỏ yêu kiều kêu lên những tiếng vô nghĩa: "Ưm.. ưm..."
Khóe môi Tần Hề hơi vểnh lên, hôn xuống cánh môi hồng của cô, sau đó cầm lấy một góc váy ngủ rồi tiếp tục cởi nó ra. Chiếc áo che chắn bầu ngực đầy đặn và nụ hoa hồng dần dần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-hoa-hop/1978403/quyen-4-chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.