Chuyện hòa ly của nhị cô nương Lục Như quả thật được giải quyết rất thuận lợi, vốn dĩ phủ Vĩnh Định Hầu cũng không quá hài lòng với vị nhi tức này, nay Phủ Anh Quốc Công lại dùng việc thừa kế tước vị Hầu phủ để đổi lấy việc nhi t.ử bọn họ hòa ly với nàng ta, điều này đối với Quách Hầu gia và Hầu phu nhân Tiền thị mà nói, tự nhiên là không có chút nào không vui.
Chỉ có Quách Lễ Tĩnh mang theo vẻ mặt có chút phức tạp, im lặng rất lâu, chỉ nói một câu: Nếu đây là điều nàng mong muốn, vậy ta cũng không tiện phản đối nữa, cứ tùy theo ý nàng đi.
Những việc sau đó, Phủ Vĩnh Định Hầu càng không gây chút khó dễ nào, cho dù là ký văn thư, báo lên quan phủ, hay kiểm kê hồi môn, Hầu phủ đều cực kỳ tôn trọng và hợp tác.
Lục Như không hề quay đầu nhìn lại căn nhà Hầu phủ mà nàng ta đã ở hơn hai năm đó, càng không nhìn Quách Lễ Tĩnh thêm một lần nà, khi nàng ta nằm lại trên chiếc giường mềm mại bồng bềnh trong khuê phòng của mình, hóng gió mát lúc hoàng hôn, ngắm nhìn cây thạch lựu bên cửa sổ đang nở hoa rộ, cuối cùng nàng cảm thấy nhân sinh chẳng qua chỉ là một giấc mộng lớn chợt tỉnh giấc.
Mà thật ra nàng ta bây giờ cũng chỉ mới mười sáu tuổi, nhưng đã có cảm giác thương hải tang điền và thích hoài như người đã ngồi nhìn mây trôi.
Lục Như trở về phủ Quốc công, sau khi bái kiến mọi người, nàng ta tự nhốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4945878/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.