Thái phu nhân nghiến răng, hung hăng trừng mắt nhìn nữ t.ử trước mặt, bà ta biết nhi t.ử mình để tâm đến nữ t.ử này đến nhường nào, nếu không hắn sẽ không tốn bao công sức để cưới nàng, càng không vì giữ thể diện cho nàng mà đón bà ta từ cố đô trở về.
Suốt chặng đường, hắn chưa từng nói với bà ta dù chỉ một lời, kỳ thực khi rời kinh, bà ta đã biết hắn đã sớm không còn kỳ vọng vào bà ta, không chỉ là thất vọng, có lẽ còn xen lẫn rất nhiều chán ghét. Bà ta có thể cảm nhận được, chỉ là bà ta không dám nghĩ, không dám nghe, không dám nhìn, bà ta nghĩ như vậy thì nhi t.ử bà ta vẫn là A Mậu luôn quan tâm đến bà ta, nghe lời bà ta như trước.
Vậy nên, khi bà ta bệnh nặng, hắn từ kinh đô xa ngàn dặm vì bà ta mà đến, trong lòng bà ta dấy lên một tia mừng thầm, nhi t.ử vẫn quan tâm đến bà ta, dù trong lúc nguy nan, hắn vẫn bất chấp sống c.h.ế.t chạy đến, chỉ để mời thần y cứu chữa cho bà ta.
Bà ta thương nhi t.ử này, nhưng giống như Lý ma ma đã nói, bà ta lại cứng miệng không chịu thừa nhận, bởi vậy, mỗi ngày bà ta lén lút đổ t.h.u.ố.c đi, bà ta ích kỷ muốn giữ hắn lại, không muốn hắn rời đi, muốn hắn vẫn quan tâm đến người mẫu thân này như xưa, để bà ta có thể trở về kinh, oai phong lẫy lừng làm Thái phu nhân của bà ta.
Nhưng giờ đây bà ta đã toại nguyện trở về kinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4909026/chuong-152.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.