Sau khi dùng bữa trưa, bên trong Lô Sơn Cư phòng ốc sáng sủa sạch sẽ, Ngô Cẩm Họa tựa vào chiếc tháp mỹ nhân bên cửa sổ, tay cầm sách, xem là Tập Nội Sơn Cốc, một trang truyện thơ trong đó là Thanh Bình Nhạc · Xuân Quy Hà Xứ của Hoàng Đình Kiên.
Nàng khẽ ngâm, “Xuân quy hà xử? Tịch mịch vô hành lộ, nhược hữu nhân tri xuân khứ xử, hoán thủ quy lai đồng trụ, xuân vô tung tích thùy tri? Trừ phi vấn thủ hoàng li, bách chuyển vô nhân năng giải, nhân phong phi quá sắc vi.”*
*Đại khái: Xuân về nơi nào? Lạc lõng không đường qua. Nếu có người biết xuân đi về đâu, gọi về cùng ở. Xuân không dấu vết ai hay? Trừ phi hỏi chim hoàng oanh, hót mãi không ai hiểu, theo gió bay qua tường vi.
Bên ngoài có tiếng ồn ào, nha hoàn giữ cửa lên tiếng thông báo, Ngô Cẩm Họa xỏ giày đứng dậy, đáp lời ra ngoài, "Mau mời vào."
Nha hoàn vén rèm, người đến nhẹ nhàng bước vào trong nhà, Thanh Âm và hai nha hoàn của người tới đều đứng chờ ngoài cửa.
Nguyệt Lung từ phòng bên đi tới, nói với hai nha hoàn mà người tới mang theo, "Hai cô nương đường xa đến đây, thật vất vả rồi. Chi bằng hai người cùng đi phòng bên nghỉ ngơi một lát, chủ t.ử có gọi hai người, ở đó cũng nghe thấy mà."
Một trong hai nha hoàn nghiêng đầu cười khẽ đáp lại, "Đa tạ Nguyệt Lung cô nương, chúng nô tỳ không mệt, cũng không dám rời khỏi nãi nãi, ở đây hầu hạ cũng được."
Nguyệt Lung cũng không giận, mím môi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4888731/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.