Đêm khuya, trên quan đạo vắng tanh không một bóng người.
"Đát đát đát" một tràng tiếng xe ngựa từ xa vọng lại, kèm theo một đội nhân mã hùng hậu đang phi như bay từ phía đối diện, người đ.á.n.h xe "hú" một tiếng, kéo dây cương xe ngựa, chầm chậm dừng lại.
Nguyệt Lung vén rèm xe, hỏi: "Có chuyện gì vậy? Sao xe lại dừng?"
Người đ.á.n.h xe quay đầu lại, "Hồi cô nương, dường như là cờ hiệu của phủ Quốc Công!"
Đội nhân mã đối diện cũng phát hiện ra xe ngựa của phủ Quốc Công, càng thúc ngựa chạy nhanh hơn! Ngô Cẩm Họa đứng ngẩn người một lát, sau đó cùng Nguyệt Lung xuống xe, tiến lên thỉnh an Lục Mậu.
Lục Mậu thấy hóa ra là Ngô Cẩm Họa, liền lập tức xuống ngựa, bước nhanh tới, ôm chặt nàng vào lòng, nhìn người trong vòng tay, "Sao vậy, có phải bị dọa sợ rồi không? Có sao không? Sao lại tự mình quay về?”
Sau đó, hắn nghiêm nghị nhìn Nguyệt Lung, "Khi đi ra ngoài, sao ngươi lại để cô nương nhà ngươi xuống xe như vậy, chẳng lẽ không biết phải chuẩn bị áo choàng và khăn che mặt trước sao? Nếu nàng ấy bị cảm lạnh, ta sẽ hỏi tội ngươi!"
Nguyệt Lung vô cùng sợ hãi, lập tức quỳ xuống xin tội, đáp: "Đều là lỗi của nô tỳ.”
"Nhị gia, là do ta vội vàng! Ngài đừng tức giận." Ngô Cẩm Họa vẫn muốn nói giúp Nguyệt Lung mấy câu.
Thế nhưng ngay khoảnh khắc này, nguy hiểm bất ngờ ập đến. Hơn chục tên áo đen dường như đã nhắm đúng lúc mọi người lơ là, từ hai bên rừng cây xông ra.
Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860538/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.