Ngô Cẩm Họa chỉ biết, Lâm gia chưa bao giờ nghĩ đến việc bảo vệ nàng, nàng quay đầu nhìn Lục Mậu, vốn còn không tốt bằng người xa lạ trước mắt này, “…Nhị gia.”
Lục Mậu cau mày, thở dài, “Chẳng phải ta đã nói với ngươi bao nhiêu lần rồi, mọi việc phải lấy việc bảo toàn bản thân làm trọng, tiểu cô nương ngươi đây quyết làm khó ta rồi đúng không?”
Nàng trịnh trọng bái xuống trước mặt Lục Mậu, “Cẩm Họa cảm ơn Nhị gia, ta cũng không định làm khó ngài, chỉ là ta muốn làm vậy mà thôi!”
“Làm gì thế này, còn không mau đứng lên!”
Ngô Cẩm Họa c.ắ.n môi dưới, không phản bác nữa, “Vâng, sau này sẽ không thế nữa.”
Nghe lời này, Lục Mậu lại càng nhíu chặt mày hơn, hắn không khỏi nhìn chằm chằm Ngô Cẩm Họa, tiểu nha đầu hoàn toàn không còn vẻ kiêu ngạo như trước, trông ủ rũ như một con công kiêu hãnh bị đ.á.n.h bại vậy.
Lục Mậu nheo mắt quan sát Ngô Cẩm Họa, hỏi: “Lại làm sao thế Không phải vừa mới thắng một trận ư, sao lại có bộ dạng ủ dột thế này?”
Ngô Cẩm Họa có chút bối rối nhìn hắn, “Nhị gia, sao mỗi lần ngài đều có thể nhìn thấy cảm xúc mà ta đã cố gắng che giấu…”
“….” Còn có thể vì sao nữa? Chẳng qua là để bụng mà thôi, nhưng hắn không nói ra, dù sao Tiểu cô nương cũng chỉ là một nha đầu.
Ánh mắt Lục Mậu quá phức tạp, quá sắc bén, khiến nàng không kìm được phải cúi đầu xuống, không dám nhìn nữa.
“Vẻ mặt không vui, giấu cũng không giấu được, sao lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860523/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.