Trời vừa mới rạng sáng, Ngô Cẩm Họa đã dậy, sửa soạn tươm tất, đi đến chính phòng của Lâm lão thái thái.
Ngô Cẩm Họa bước vào trong phòng, trong phòng chỉ có Lâm lão thái thái và Lâm Đại thái thái mỗi người ngồi đối diện nhau.
“Cẩm Họa, lại đây, ngồi cạnh ngoại tổ mẫu,” Lâm lão thái thái nhìn thấy nàng từ ngoài đi vào, liền vội vàng vẫy tay gọi nàng.
Nàng không nói gì, thuận thế ngồi xuống.
Lão thái thái yêu thương vuốt tay nàng, “Đứa bé ngoan, trở về là tốt rồi, cháu là đứa trẻ thông minh nhưng lại đa sầu, trải qua nhiều chuyện như vậy, chắc hẳn cũng đã hiểu ra nhiều điều, bọn ta cũng đều là bất lực.”
Nàng vẫn không nói gì.
Lão thái thái nhìn nàng, thở dài, “Ta đã bàn với ngoại tổ phụ cháu rồi, sau này cháu cứ ở đây, không cần quay về phủ Duyện Châu nữa, đợi cháu hết tang hiếu, ngoại tổ mẫu sẽ gả cháu cho biểu ca cháu, sau này cháu cũng sẽ không còn không có chỗ nữa.”
Không có chỗ dựa?
Vì sao nàng phải dựa dẫm, nàng đâu phải chim én làm tổ trong nhà, bay không xa nên mới cần dựa vào cành cây.
Nàng cúi đầu khẽ cười.
Lâm lão thái thái lại cho rằng nàng ngại ngùng khi nói đến chuyện hôn sự, liền không nói tiếp nữa, chỉ thấy tiểu cô nương trở nên dịu dàng hơn nhiều, cũng cảm thấy rất vui mừng! Ngô Cẩm Họa cùng Lâm Đại thái thái đi ra khỏi viện của Lâm lão thái thái, lại đến chỗ hành lang mặc sơn ngoài cửa thứ hai.
Mỗi bước mỗi xa
Đại thái thái nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860520/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.