Sáng sớm hôm sau, trời vừa hửng sáng, "Cốc cốc cốc..." ngoài cửa lại bất ngờ vang lên tiếng gõ nhẹ.
Tiếng động khẽ đó khiến Ngô Cẩm Họa lập tức mở mắt.
Ma ma bên cạnh nàng cũng tỉnh hẳn, lập tức từ mép giường bật dậy, "Cô nương, bên ngoài có người——"
Tối qua bà ấy không dám lơ là cảnh giác, cả đêm không ngủ, chỉ chợp mắt một lát trên chiếc tháp mỹ nhân trong căn phòng phụ tùy tiện tìm được hôm qua.
Ngô ma ma vớ lấy cây gậy gỗ để phòng thân đặt bên cạnh từ hôm qua.
Ngô Cẩm Họa mệt mỏi nhắm mắt lại, cũng thu lại nỗi sợ hãi chợt dâng lên trong đáy mắt. Dù nàng có thông minh đến mấy cũng không thể liệu trước mọi việc, huống hồ đây là lần đầu tiên nàng trải qua chuyện này trong suốt mười sáu năm cuộc đời. Sợ hãi là vô ích, nhưng lại không thể không sợ hãi.
Nàng siết chặt hai nắm đấm, tựa vào Ngô ma ma. Bất kể kẻ đến là ai, cùng lắm thì cá c.h.ế.t lưới rách thôi!
"Biểu cô nương không cần căng thẳng, ta là quản sự viện ngoài của phủ Quốc công, phụng mệnh nhị gia đến đón cô nương về phủ Quốc công, không biết cô nương đã dậy chưa?" Giọng một ma ma truyền vào.
Lát sau, ngoài nhà lại có một câu nói truyền tới, nhưng là giọng mà Ngô Cẩm Họa có biết, "Cô nương, nô tỳ là Thanh Âm, theo Vương ma ma đến đón cô nương."
Nghe lời này, Ngô Cẩm Họa mới khẽ gật đầu với Ngô ma ma. Ngô ma ma đặt gậy xuống, mở cửa phòng, thấy bên ngoài là hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860478/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.