Mặt trời ráng chiều đỏ như máu, một vệt nắng chiều cuối cùng xuyên qua lớp sa cửa màu xanh nhạt dán trên song cửa, rải vào một căn đại viện thâm trạch, in lên một mảng màu cam đỏ quái dị, thoáng chốc, lại tựa hồ như một vệt m.á.u tươi.
Ngô Cẩm Họa đứng dưới hành lang, đầu ngón tay khẽ run. Cách đó không xa, một đám người đang vội vã nện bước gấp gáp chạy đến. Bên tai là bà đầy tớ nhìn thấy người đến, hoảng loạn kêu lên, “Đại phu, mau, mau lên một chút, phu nhân nhà ta e là không xong rồi!”
“Câm miệng!” Ngô Cẩm Họa bỗng nhiên xoay người, vung một bạt tai lên mặt bà đầy tớ, giọng nói lạnh lẽo, “Mẫu thân ta sao lại không xong? Dám nói càn rủa ngài ấy nữa, ta sẽ xé nát miệng ngươi!”
Nàng liếc mắt như d.a.o xuyên qua đám đông, “Ngô ma ma, lôi bà ta ra ngoài, trông chừng bà ta cho kỹ, đợi mẫu thân ta khỏe lại rồi sẽ xử trí!”
Ngô ma ma vâng lời kéo bà đầy tớ ra ngoài, vừa lôi vừa thấp giọng mắng mỏ: “Phu nhân ngày thường đối đãi ngươi không tệ, ngươi dám chậm trễ như vậy, kéo dài đến bây giờ mới chịu bẩm báo cô nương, lại còn không biết mời đại phu? Phải đợi cô nương đến mới biết phải làm sao? Thật đúng là tội đáng c.h.ế.t vạn lần!”
Ngô Cẩm Họa không thèm để ý nữa, vội vàng tự tay vén rèm cửa, nói với vị đại phu đang vội vã đến phía sau: “Đại phu, xin mau mau vào trong.”
Nàng dẫn đại phu vào trong nhà, mùi m.á.u tanh nồng nặc ập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-xuan-chang-muon/4860470/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.