Chương trước
Chương sau
Sợ rằng đây là một loại nội lực cực lạnh gây ra.
“Đừng lo lắng, bây giờ chúng ta đi xem xem.” Ninh Vũ Phi tăng tốc độ xe.
Khoảng bốn mươi phút sau xe đi đến phòng khám Tế Thế, hiện tại cửa lớn đóng chặt, Đường Tố Nga vội vàng gõ cửa: “Ba, là con Tố Nga đây, mau mở cửa.”
Đường Cảnh Trung vội vàng đi ra mở cửa, sốt ruột nói: “Các con trở về rồi, Vũ Phi, nhanh đi xem cho sư huynh giúp bác.”
Bởi vì sốt ruột, Đường Cảnh Trung từng bước từng bước đi vào trong phòng, sắc mặt Lục Hùng Bảo khó chịu nằm trên giường, sắc mặt xanh mét.
Ninh Vũ Phi vội vàng khám bệnh cho ông ấy, nhíu mày nói: “Có một cỗ nội lực cực lạnh ở trong cơ thể ông ấy chạy loạn.”
“Vậy thì phải làm sao đây?” Đường Cảnh Trung sốt ruột hỏi.
“Đừng nóng vội, bác Lục là người tập võ, nội lực trong cơ thể còn có thể chống cự, hiện tại chúng ta chỉ cần bức nội lực cực lạnh đang chạy loạn ra là được.”
“Nhưng phải dùng biện pháp nào đây?”
Ninh Vũ Phi mày kiếm hơi nhíu lại nhìn về phía Đường Tố Nga, nói: “Thể chất Tố Nga trời sinh cực lạnh, là một dẫn thể rất tốt, dẫn nó đến trên người Tố Nga.”
“Làm vậy có gây hại cho Tố Nga không?” Đường Cảnh Trung sốt ruột hỏi.
“Không, thể chất của Tố Nga không đơn giản như vậy, nội lực cực lạnh bình thường ngược lại sẽ trở thành chất dinh dưỡng của Tố Nga.”
Ninh Vũ Phi tiếp tục nói: “Cộng thêm nội lực cực lạnh trong cơ thể bác Lục vô cùng bài xích ngoại lực, cháu có thể dùng chân khí của mình hóa giải nhưng nguy hiểm rất lớn.”
“Con đồng ý!” Đường Tố Nga chủ động nói.
Đường Cảnh Trung gật gật đầu, không có nguy hiểm là tốt rồi, dù sao Lục Hùng Bảo là sư huynh cuối cùng của mình, hơn nữa còn là vì cứu mình mới như vậy.
“Bác, chuẩn bị kim bạc.”
“Được, bác đi chuẩn bị ngay đây.” Đường Cảnh Trung rời đi.
Đường Tố Nga hỏi: “Anh Vũ Phi, vậy còn em thì sao?”
“Em không cần làm cái gì, anh sẽ bức nội lực cực lạnh trong cơ thể bác em vào lòng bàn tay anh, em chỉ cần chạm vào là được.”
“Vâng!”
Rất nhanh đã chuẩn bị xong đồ đạc, nâng Lục Hùng Bảo ngồi dậy, Ninh Vũ Phi bắt đầu lần lượt châm cứu.
“Hừ” Lục Hùng Bảo phát ra một tiếng hừ lạnh, ông ta nghe được lời của mấy người Ninh Vũ Phi cho nên kiên trì.
Theo kinh mạch không ngừng có huyệt vị bị phong tỏa, một cỗ nội lực cực lạnh giống như bị kinh sợ bắt đầu chạy loạn khắp nơi.
Ninh Vũ Phi lập tức phong tỏa lục phủ ngũ tạng phòng ngừa bị xâm nhập vào.
Thực hiện một loạt các thao tác, một cỗ khí lạnh bị ép về phía cánh tay trái của Lục Hùng Bảo không ngừng tràn ngập kinh mạch, bởi vậy mắt thường có thể nhìn thấy.
“Đến rồi!” Đường Cảnh Trung nói.
Mỗi nơi nội lực cực lạnh chạy qua đều sẽ khiến da ngưng tụ sương giá, sau khi đi tới bàn tay Lục Hùng Bảo lập tức muốn chạy về.
Ninh Vũ Phi nhanh tay nhanh mắt phong tỏa kinh mạch trên cổ tay, phòng ngừa nội lực cực lạnh chạy loạn.
Nội lực cực lạnh này giống như độc tố chỉ biết phá hoại, cho nên đối phó không phải rất khó.
“Tố Nga!”
“Vâng!”
Đường Tố Nga vươn tay chạm vào lòng bàn tay Lục Hùng Bảo, một cỗ nội lực cực lạnh giống như tìm được nhà lập tức chạy vào trong cơ thể Đường Tố Nga.
“Hít...”
Nghe Đường Tố Nga hít một hơi khí lạnh, Đường Cảnh Trung sốt ruột hỏi: “Tố Nga, không sao chứ?”
“Không sao, nội lực lúc mới bắt đầu tiến vào cơ thể con vô cùng lạnh lẽo, nhưng bây giờ không sao, hình như đã biến mất.” Đường Tố Nga vô cùng nghi ngờ.
Có thể nội lực cực lạnh trong cơ thể của bác đối với mình không có hiệu quả gì đã tiếp biến mất, chỉ gây ra cảm giác lạnh nhất thời.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.