Chương trước
Chương sau
Sau khi biết tin sư muội và tiểu sư đệ của mình bị sát thủ tấn công, cô không nói hai lời lập tức huy động một tiểu đội áo đen chạy đến.
Cục trưởng cục cảnh sát thấy người vừa đến, bị dọa đến toàn thân toát mồ hôi lạnh, vội vàng hỏi: “Quân chủ, sao cô lại đến đây?”
“Tại sao bây giờ ông mới biết chuyện hả? Tại sao trên địa bàn của ông lại xảy ra chuyện này?” Lệ Khinh Thiền quát lên.
“Vâng vâng vâng là lỗi của tôi, tôi không thể bảo vệ giáo sư Hoa trước tiên.”
Mồ hôi của cục trưởng cục cảnh sát to như hạt đậu chảy xuống, không biết tại sao Phượng Hoàng Đen ở biên giới phía Bắc lại đến đây.
“Quân chủ, có cần chúng tôi bây giờ lập tức đi điều tra là tổ chức nào không?” Một người phụ nữ mặc vest nói.
Ánh mắt Lệ Khinh Thiền lóe lên tia lạnh lẽo: “Đi điều tra ngay lập tức, chỉ cần tra ra, trực tiếp tiêu diệt.”
“Rõ!”
Bây giờ, cục trưởng cục cảnh sát, ngoài việc lau mồ hôi thì vẫn là lau mồ hôi, thậm chí ngay cả đầu cũng không dám ngẩng lên.
Người phụ nữ trước mặt này là truyền kỳ của nước Long Việt, là tín ngưỡng của vô số người.
Đợi một lúc, Ninh Vũ Phi và Hoa Nùng Yêu đi ra.
“Tam sư tỷ, chị?”
“Sư tỷ?”
Lệ Khinh Thiền nói: “Hai em không có việc gì thật sự là quá tốt, làm chị sợ muốn chết.”
“Không sao cả, để sư tỷ phải lo lắng rồi.”
Ninh Vũ Phi nói: “Tam sư tỷ, tên sát thủ kia nhất định vẫn còn đang ở thành phố Ngọc Trai, chúng ta nhất định phải điều tra xem rốt cuộclà ai muốn giết Ngũ sư tỷ?”
“Ừ, chị đã phái người đi điều tra rồi, nhị sư tỷ cũng đang trên đường đến đây, các em chắc cũng mệt rồi, về nhà nghỉ ngơi đi.” Lệ Khinh Thiền nói.
“Vâng!”
Cục trưởng cục cảnh sát hỏi: “Quân chủ, có cần tôi phái người hộ tống mọi người về không?”
“Không cần!”
“Vâng!” Cục trưởng cục cảnh sát ngượng ngùng không thôi, khí thế của người phụ nữ này thật quá đáng sợ.
Mình đã gặp qua không biết bao nhiêu ông trùm, nhưng không một ai có thể đuổi kịp khí thế của Lệ Khinh Thiền, dáng người không chỉ đẹp, mà hơn thế còn là người mà không ai có thể trêu chọc nổi.
Đoạn đường này bình yên vô sự, thuận lợi về đến biệt thự, bốn phía xung quanh lập tức sắp xếp người tiến hành canh phòng nghiêm ngặt.
Bà Ngô ra mở cửa, lập tức sợ hết hồn, hỏi: “Người này cũng là bạn gái của cậu sao?”
Nghe vậy, Ninh Vũ Phi nhanh chóng cười giải thích: “Bà Ngô, bà đoán nhầm rồi, người này là sư tỷ của cháu, ngũ sư tỷ Hoa Nùng Yêu.”
“Ai da, hóa ra là một cô chủ khác, mau vào đi.” Bà Ngô kéo cửa rộng ra.
Sau khi đi vào bên trong nhà, Hoa Nùng Yêu tán thưởng: “Tiểu Lục Tử, hóa ra em vẫn luôn ở trong biệt thự lớn à?”
“Chỗ này là do nhị sư tỷ sắp xếp, em nào có cái bản lĩnh đấy chứ.”
Ninh Vũ Phi quay sang bà Ngô nói: “Bà Ngô, đêm nay phiền bà nấu thêm hai phần cơm nữa.”
“Được, cậu cùng sư tỷ nói chuyện trước đi, tôi bây giờ sẽ đi làm ngay.
Ninh Vũ Phi ngồi xuống ghế bật ti vi, trên ti vi đang phát bản tin thời sự ngày hôm nay.
“Tiểu Lục Tử, vừa rồi chị nghe nói, là em ra tay cứu mọi người, nhưng như thế cũng rất nguy hiểm, em có biết không?” Lệ Khinh Thiền lo lắng nói.
“Đúng thế, vừa rồi thật quá nguy hiểm, đồng ý với bọn chị, lần sau không được tùy tiện giết người nữa.”
Ninh Vũ Phi cười nói: “Thật ra em cũng không muốn, nhưng kẻ nào dám gây bất lợi cho sư tỷ em sẽ giết kẻ đấy, đây là giới hạn cuối cùng của em.:
“Ai da, tiểu sư đệ cuối cùng cũng lớn khôn rồi.”
Mấy người tán gẫu một hồi, bây giờ vô cùng an toàn, bởi vậy ba người bọn họ không nhắc đến chuyện ngày hôm nay nữa.
Cửa mở ra, Liễu Việt Yến đi vào, khí chất lạnh hơn băng khiến người khác phải kiêng dè.
Ba người nhóm Ninh Vũ Phi đứng lên, cười mỉm hỏi: “Nhị sư tỷ?”
“Xem ra tiểu sư đệ và sư muội đều không có chuyện gì, vậy là tốt rồi.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.