Chương trước
Chương sau
Cực kì đơn giản, thậm chí đến những đồ trang trí cơ bản nhất cũng không có.
Cô đứng dậy thấy một chiếc khăn trên trán cô rơi xuống, cô cầm chiếc khăn trên tay.
Trí nhớ cô dần dần nhớ lại về chuyện ngày hôm qua, Ninh Vũ Phi vì cứu cô mà bị thương. Rồi cô giúp anh băng bó vết thương, chuyện phía sau thì cô không nhớ gì nữa.
Lúc này, cửa mở ra, Ninh Vũ Phi bước vào, trên miệng vẫn còn ngậm bàn chải đánh răng.
Thấy Giang Vị Noãn đã tỉnh liền hỏi: “sao rồi? Cơ thể cảm thấy khỏe hơn chưa?”
“Ninh Vũ Phi đây là nhà anh sao?” Giang Vị Noãn như nhớ ra chuyện gì liền vội vã hỏi: “vết thương của anh”
Ninh Vũ Phi trả lời: “không sao rồi”
Sau đó anh đi vào phòng tắm súc miệng, rồi đưa tay lên chạm vào trán của Giang Vị Noãn.
“Ninh Vũ Phi để tôi xem vết thương của anh sao rồi.”
Giang Vị Noãn nhảy xuống giường chạy ra sau phát hiện vết thương của anh đã mau lành, kinh ngạc thốt lên: “Ninh Vũ Phi, vết thương của anh khỏi nhanh thật!”
“Tôi từ nhỏ thế chất đã rất tốt, cũng không phải là vết thương chí mạng gì, không cần hấp tấp vậy.”
“Không sao là tốt rồi.”
Lúc này, Giang Vị Noãn mới chú ý tới thân hình của Ninh Vũ Phi, trong lòng thốt lên một câu: thật hay giả vậy?
Bởi vì Ninh Vũ Phi bên ngoài trông khá mảnh khảnh và gầy, nhưng anh ấy lại có thân hình rất chuẩn, vai rộng, eo hẹp và đôi chân dài miên man.
Điều quan trọng nhất là dáng người, với khuôn ngực cường tráng và cơ bụng sáu múi, quả thực là hình tượng nam thần lý tưởng trong mắt các cô gái.
Cảm giác như mỗi múi cơ đều chứa một sức mạnh gì đó như muốn bùng nổ, thực sự hấp dẫn.
Ninh Vũ Phi ngây ra một lúc vì Giang Vị Noãn cứ nhìn chằm chằm vào cơ thể anh, nhìn bộ dạng dường như bị mê hoặc vậy
Có khi nào con gái cũng giống như con trai, đều
bị thu hút bởi hình thể của đối phương
Giang Vị Noãn định thần lại, ánh mắt lén lút liếc nhìn Ninh Vũ Phi, lập tức đỏ mặt.
Trong lòng nghĩ: trời ạ Giang Vị Noãn mày nhìn gì vậy, sao lại mất giá như vậy
Nhưng Ninh Vũ Phi cũng nhìn cơ thể của Giang Vị Noãn, cảm thấy cũng quá hấp dẫn đi, máu mũi của anh cứ như sắp trào ra ngoài.
Quả nhiên đối với mỹ nữ anh vẫn không thể phản kháng lại được, đúng là muốn giết người mà.
“Ninh Vũ Phi, anh đang nhìn cái gì vậy?” Giang Vị Noãn cảnh giác ánh nhìn của anh
“Haha”
Ninh Vũ Phi xoa mũi, ngẩng đầu giả vờ không biết gì: “không có gì, chỉ là dạo này có hơn nóng chút”
Lúc này Giang Vị Noãn mới cúi đầu nhìn xuống, đôi mắt cô mở to. Cô đang mặc một đồ ngủ trong suốt.
Cô vội che người lại, mặt đỏ như cà chua. Ánh mắt cô bối rối, vội nói: “tôi...tôi vào phòng vệ sinh chút! Anh không được lại gần đâu đấy”
“Được rồi.”
Thực ra, lý do Giang Vị Noãn đỏ mặt không chỉ bởi vì cô ấy mặc một bộ đồ ngủ trong suốt, mà còn bởi vì cô ấy nhận ra rằng Ninh Vũ Phi có thể đã là người giúp cô thay bộ đồ ngủ này
Cũng có nghĩa là tối hôm qua anh ấy đã nhìn thấy hết tất cả
Giang Vị Noãn ngại ngùng bước vào phòng tắm, vừa mới bước vào nhưng lòng bàn chân cô lại trượt xuống, cả người ngã ngửa.
“A”
Ninh Vũ Phi, với đôi mắt tinh nhanh và đôi tay nhanh nhẹn đã sải bước tới đỡ lấy cô
Nhưng chân anh dẫm phải nước cũng “uỳnh”lên một tiếng ngã xuống mặt đất trơn trượt
Giang Vị Noãn ngã xuống theo phản ứng thông thường cô xoay người lại, tạo thành tư thế mặt đối mặt với Ninh Vũ Phi.
“A!”
Khoảnh khắc ấy gió như ngừng thổi, mưa như ngừng rơi, hai người mặt đối mặt cách nhau thật gần.
“Tiểu Phi, mau ra ăn cơm thôi.”
Cửa mở, đập vào mắt bà Ngô là cảnh tượng ấy. Bà hơi sững người rồi cười nhẹ nói: “dưới đất lạnh đó, hai đứa cẩn thận kẻo bị cảm lạnh.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.