“Chính là bị thằng nhóc đó bóp, gãy ba khúc xương nhỏ, cháu chỉ bắt tay với cậu ta thôi mà cậu ta lại bạo lực với cháu.” Âu Dương Minh Khánh mách lẻo. 
Phùng Nga Dung không biết nên lam sao bây giờ, một bên là Ninh Vũ Phi, bên kia là công tử nhà Âu Dương. 
Tư Đồ Minh Hồng hỏi: “Vũ Phi, chuyện gì vậy cháu?” 
“Chú à, cháu cũng không biết phải giải thích sao nữa, đại khái là như vậy, đàn ông đều biết rõ ấy mà.” Ninh Vũ Phi nói, thật sự không tiện giải thích, bởi vì tay của Âu Dương Minh Khánh đúng là bị mình làm gãy. Nhưng Tư Đồ Minh Hồng không trách móc Ninh Vũ Phi, một thanh niên lương thiện chính nghĩa thì sẽ không vô duyên vô cớ làm tổn thương người khác. Nói là tin tưởng Ninh Vũ Phi, kỳ thực Tư Đồ Minh Hồng càng tin sư phụ của Ninh Vũ Phi sẽ không dạy dỗ một đồ đệ không biết gì, chỉ giỏi ỷ thế hiếp người. Từ đó có thể kết luận những lời của Âu Dương Minh Khánh đều là vớ vẩn. Cậu ta không trêu học Ninh Vũ Phi thì sao Ninh Vũ Phi lại đánh cậu ta? 
Tư Đồ Minh Hồng nói: “Được rồi, chuyện này cô chú đều không tin lý do của chỉ một bên, tới đây cùng ăn cơm đi.” 
Thấy nhà Tư Đồ không có ý định đuổi Ninh Vũ Phi ra ngoài, Âu Dương Minh Khánh rất bất mãn. Anh ta mới không ngồi ăn chung với một tên thô lỗ ở nông thôn đâu, sẽ hạ thấp thân phận của anh ta. Anh ta đặt quà xuống rồi nói: “Chú à, cháu đã ăn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vuong-van-dam-truy-the/1003865/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.