“Lần trước anh còn chưa nói cho tôi biết tên anh đâu.” Giang Vị Noãn nói. 
“Ninh Vũ Phi. Còn mỹ nữ?” 
“Giang Vị Noãn. Được gặp lại anh thật tốt quá. Lần trước anh cứu ông nội tôi, tôi còn chưa kịp báo đáp cho anh đâu.” 
Ninh Vũ Phi cười nói: “Không có gì, chỉ là chuyện nhỏ thôi.” 
“Thật sự cảm ơn anh.” 
“Không cần.” 
Giang Vị Noãn gắp một cái đùi vịt trong bát của mình cho Ninh Vũ Phi, nói: “Anh ăn nhiều một chút, muốn ăn gì cứ gọi, tôi trả tiền.” 
“Tốt thế cơ à?” 
Trái tim của các nam sinh sắp tan vỡ. Nữ thần Giang luôn luôn lạnh nhạt lại chủ động gắp chân vịt cho một nam sinh. Ngay cả các hot boy cũng không được đãi ngộ như thế! Với lại thằng nhóc kia là ai mà được hoa khôi ưu ái như thế? 
Trần Thành Hạo không dám nói một câu, chỉ có thể âm thầm đau buồn. Đều là nông dân, sao Ninh Vũ Phi lại may mắn như vậy? Chẳng những quen biết với Lưu Hà Đình mà ngay cả hoa khôi đứng đầu Giang Vị Noãn cũng quen biết, đúng là không có thiên lý. 
Ninh Vũ Phi nhìn chung quanh, nhất thời cảm thấy không ổn, đều là ánh mắt muốn giết mình. 
“Ninh Vũ Phi, đừng để ý tới họ, chúng ta ăn đi.” Giang Vị Noãn nói. 
“Ừ.” 
Sau đó cô lại nói: “Chúng ta trao đổi phương thức liên lạc nhé? Sau này có thể liên lạc với nhau.” 
“Tôi rất sẵn lòng.” 
Hai người trao đổi số điện thoại, Trần Thành Hạo rất hâm mộ. 
Bữa trưa nhanh chóng kết thúc, Giang Vị Noãn rời đi. Trần Thành Hạo giơ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vuong-van-dam-truy-the/1003850/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.