Ánh mặt trời chiếu lên đất, dãy núi như được khoác lên mình chiếc áo dát vàng, không trung trở nên mờ mịt.
Từng tầng tuyết trắng lấp lánh ánh sáng, sông băng Côn Luân lóe sáng dưới ráng chiều chiếu rọi.
Tần Lâm đối mặt với Triệu Vô Cực, bóng hai người được ráng chiều chiếu xuống, kéo dài ra, thấy rõ vẻ đối chọi gay gắt, ánh mắt họ sáng rực như đuốc, trận chiến này chắc chắn sẽ gây chấn động cả Côn Luân.
Tần Lâm vừa mới đến nhưng cực kỳ mạnh mẽ, cho dù phải đối đầu với một đối thủ khó nhằn như Triệu Vô Cực, anh cũng không hề lùi bước.
Hơn hai mươi người đang ngóng trông cuộc tỷ thí này, ai ai cũng tràn đầy hứng thú.
Lâm Trung Nghĩa vô cùng lo lắng, dù sao thân phận của Tần Lâm cũng đặc biệt, lúc này anh mà thất bại thì mọi người cũng coi như xong.
Dù sao thực lực của tên Triệu Vô Cực này ở đây, ngoại trừ Lâm Trung Nghĩa ra chắc không ai đủ khả năng làm đối thủ của anh ta, vậy nên mới bảo là trận chiến này rất khó nhằn.
Lâm Trung Nghĩa biết tính cách Tần Lâm, anh sẽ không cam tâm bị bỏ lại phía sau, lúc này anh nhất định không để yên cho Triệu Vô Cực.
Quan hệ của hai người không thể cứu vãn được nữa, vậy nên Lâm Trung Nghĩa chỉ có thể đặt toàn bộ hy vọng của mình lên người Tần Lâm, hy bọng anh không thua đậm quá.
Triệu Vô Cực từ từ bước tới, mắt đối mắt Tần Lâm, ánh mắt hai người giao nhau, tràn đầy ý chí chiến đấu, dường phải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648209/chuong-1469.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.