"Thật sao Lâm sư huynh? Ha ha ha, vậy thì sư đệ phải nhanh chóng luyện tập mới được”.
"Đúng vậy, từ lâu tôi đã muốn đến dãy núi phía sau để cùng Lâm sư huynh thu thập dược thạch rồi”.
Sắc mặt Lâm Trung Nghĩa chợt thay đổi, tỏ ra lãnh đạm.
"Chỉ nói miệng là giỏi, còn không mau luyện công đi, nếu không thì đừng trách tôi”.
Tất cả mọi người liền im lặng, lập tức luyện công.
Lâm Trung Nghĩa dường như cũng nhìn ra được sự ngờ vực của Tần Lâm, bèn trầm giọng nói:
"Dãy núi phía sau không phải là nơi cực hàn, vào giữa hè lại là núi rừng rộng lớn có thảm thực vật bao quanh, ở đó có rất nhiều thảo dược hiếm có, nhưng huynh muốn đến đó để thu thập dược thạch, đường đi vô cùng khó khăn và nguy hiểm, có mấy đệ tử Côn Luân không biết tốt xấu đã ngã xuống núi thịt nát xương tan tại chỗ”.
Lời của Lâm Trung Nghĩa khiến cho Tần Lâm hơi chùng xuống, xem ra muốn lấy được một số dược liệu ở đây cũng không dễ dàng chút nào.
"Nếu kiếm được dược liệu tốt thì chúng ta có thể đổi lấy mấy viên đan dược hoặc thuốc trị thương với dược sư ở núi Côn Luân, tu luyện ở đây vô cùng khó khăn, cứ hở một tí là bị thương, vậy nên nhu cầu dược liệu cũng rất lớn, hông phải ai cũng có cơ hội để đến dãy núi phía sau thu thập dược thạch đâu”.
Sau khi Lâm Trung Nghĩa nói xong, Tần Lâm khẽ gật đầu, xem ra sau này muốn tu hành thì phải chuẩn bị thêm dược liệu, không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648203/chuong-1463.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.