Lúc này Tạ Trường Hà nhìn Tạ Hồng Mai và Tần Lâm với vẻ mặt đầy hoang mang.
Tạ Giang Hoài cũng đã đi ra, nhìn thấy người nhà họ Bạch lại đến nên ông ta đã chuẩn bị tinh thần rồi, nếu nhà họ Bạch muốn đuổi cùng giết tận thì bọn họ cũng không sống được, cùng lắm thì liều chết đến cùng thôi.
Nhưng bây giờ nhà họ Bạch lại quỳ xuống dập đầu tạ lỗi trước mặt bọn họ khiến Tạ Giang Hoài không biết phải làm gì.
Hành động của người nhà họ Bạch đúng là khó hiểu, khiến bọn họ không biết phải tiếp như thế nào.
Tạ Trường Hà và Tạ Giang Hoài đưa mắt nhìn nhau, trong lòng bọn họ đều có đáp án rồi, chắc chắn là Tần Lâm!
Ngoài Tần Lâm ra thì không còn lý do khác, chắc chắn là công lao của Tần Lâm, người nhà họ Bạch bị anh đánh sợ quá, chỉ có thể giải thích như vậy thôi.
Nếu không sao bọn họ có thể dập đầu nhận lỗi chứ?
Dùng từ vừa mừng vừa lo cũng không thể thể hiện được tâm trạng lúc này của bọn họ.
"Bạch thiếu gia, ông ba, hai người đang…"
Tạ Trường Hà dở khóc dở cười, ông ta định nhận lỗi với bọn họ, cầu xin sự tha thứ của bọn họ, mong bọn họ để lại con đường sống cho nhà họ Tạ, nhưng bây giờ tình hình bỗng đột ngột đảo ngược.
"Chủ nhà họ Tạ, ông không cần phải đa lễ, chuyện này là chuyện chúng tôi nên làm, lúc trước là cháu nhà tôi vô lễ, lần này cháu nó đích thân đến tạ lỗi với mọi người, nếu một trăm cái dập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648169/chuong-1428.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.