Nghe những lời khinh thường và chế giễu của đám người nhà họ Diệp dành cho bản thân, những khuôn mặt thường ngày luôn cung kính với ông, hiện giờ đều biến thành dáng vẻ quỷ ăn thịt người, trái tim Diệp Hiên Viên đã hoàn toàn nguội lạnh, lòng đau như cắt.
Dù sao thì đám người này cũng đều là con cháu của ông ấy, nhưng đối với nhà họ Diệp, ông ấy lại chẳng đáng một đồng. Nhà họ Diệp bây giờ đang phát triển rực rỡ như mặt trời ban trưa, hơn nữa thực lực cũng đứng top đầu trong thập đại gia tộc thủ đô, sao bọn họ có thể vì một ông già mà phá hủy mối quan hệ tốt đẹp với nhà họ Bạch chứ?
Quan trọng nhất là, nhà họ Bạch tuyệt đối không phải là đối tượng mà bọn họ có thể chọc vào, nếu bọn họ nhất quyết đối đầu với nhà họ Bạch thì hậu quả sẽ vô cùng khó lường, nhà họ Diệp có thể sẽ công khai trở thành kẻ thù của nhà họ Bạch, đây cũng là điều mà bọn họ không mong muốn, thậm chí không dám để xảy ra.
Diệp Hiên Viên hoàn toàn không có chỗ đứng trong lòng bọn họ, cũng phải, một ông già không biết từ đâu chui ra, cho dù đó có thật sự là lão tổ tông của bọn họ, thì bọn họ vẫn cảm thấy không thoải mái, chứ đừng nói đến tình hình hiện tại.
Nhà họ Diệp đã bị nhà họ Bạch dồn đến cửa rồi, tất cả đều là do Tần Lâm gây ra.
Hơn nữa, ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648148/chuong-1407.html