🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tần Lâm nhìn Tần Trì.
"Con định đi gặp mẹ, bố có đi không?"
Tần Trì ngước mặt lên trời cao, thở dài, trầm ngâm hồi lâu.
"Đợi có cơ hội bố sẽ đi".
Tần Trì đấu tranh nội tâm, thực ra trong lòng ông vô cùng lo lắng, sợ mình không thể đối mặt với bà, dù sao nhiều năm như vậy, Tần Trì khó đảm bảo mình có thể bình tĩnh như thường.
"Được!"
Tần Lâm gật đầu, chuyện này, thân làm con, anh cũng không có quyền nói, tất cả đều phải xem duyên phận của họ thôi.
Sau khi quay về thủ đô, Tần Trì và Tần Lâm tách nhau ra, ông phải đi tìm Thương Lộc, còn Tần Lâm đưa Tạ Hồng Mai đến nhà họ Tần.
"Anh nói xem liệu dì có thích em không?"
"Dì thích kiểu con gái như nào?"
"Anh xem bộ quần áo này của em thế nào?"
"Anh xem đi Tần Lâm".
Tạ Hồng Mai lèm bèm mãi, trong ánh mắt toát lên vè thấp thỏm, dù sao đây cũng được coi là lần đầu cô đi gặp mẹ chồng, mặc dù bố chồng Tần Trì không tạo nhiều áp lực cho cô, nhưng mẹ chồng thì khác.
Trong lòng Tạ Hồng Mai vô cùng lo lắng, không biết mình nên làm gì, cô như ngồi trên chảo lửa, sốt ruột bất an vô cùng.
"Em lo cái gì, lớn thế này rồi còn sợ cái này à? Chẳng phải chỉ là gặp mẹ anh thôi sao? Em xem em này, có gì giống đội trưởng đội biệt kích Phi Hoàng không?"
Tần Lâm cười nói, Tạ Hồng Mai bị thương mới khỏi, khí sắc rất tốt, cô mặc một chiếc váy dài màu xanh nhạt, cuối cùng cũng có một chút dáng vẻ của con gái, cô lúc trước lúc nào cũng thích mặc đồ nam tính, trông qua loa lắm.
Tình yêu đúng là có thể thay đổi một con người.
"Anh còn nói thế được à, gặp mẹ anh thì phải trịnh trọng chứ".
Tạ Hồng Mai bĩu môi, mặt mày không vui, Tần Lâm chẳng quan tâm gì cả, cũng không biết tên này đang nghĩ gì.
"Được rồi, đâu phải ngồi kiệu hoa đâu, em cứ làm quá lên làm gì".
Tần Lâm không khỏi mỉm cười, có lẽ anh không hiểu, nhưng với một cô gái mà nói, bạn trai đưa cô đi gặp mẹ mình là một chuyện rất quan trọng.
Khi Tần Lâm lại đến trang viên nhà họ Tần, Tiêu Nghiên đang phơi nắng trong sân.
"Con về rồi à?"
Tiêu Nghiên nhìn thấy Tần Lâm, trong ánh mắt đầy vẻ kích động, vì bà hiểu rõ hơn ai hết, Tần Lâm vừa đi đâu, rốt cuộc Tần Lâm đã trải qua những hiểm nguy gì.
Con đi xa ngàn dặm, lòng mẹ lo âu, Tiêu Nghiên lúc này cũng đợi chờ Tần Lâm sớm ngày trở về, phiêu bạt bên ngoài, có biết bao nguy hiểm khó tưởng tượng, khó lòng đoán trước được.
Tần Lâm nhìn bệnh của mẹ đỡ hơn nhiều, trong lòng cũng vui vẻ hơn, nhiều năm như vậy, bệnh của mẹ đã nghiêm trọng lắm rồi, nhưng uống thuốc mà anh kê, cơ thể cũng có nhiều cải thiện, điều này khiến anh rất vui.
"Ừm, con đưa một người đến gặp mẹ, đây là Hồng Mai".
Mắt Tiêu Nghiên như sáng lên.
"Dì, cháu tên Tạ Hồng Mai".
Tạ Hồng Mai rõ ràng có hơi cẩn thận, có vẻ Tiêu Nghiên thực sự hài lòng, bà mỉm cười nhìn cô.
"Đúng là một cô gái tốt, mặc dù mấy năm nay dì không ra khỏi cửa, nhưng dì vẫn nghe qua uy danh của nhà họ Tạ, đội trưởng đội biệt kích Phi Hoàng thực sự là một nữ anh hùng, không thua kém gì mấy đấng mày râu".
Tiêu Nghiên gật đầu nói, kéo tay Tạ Hồng Mai, mặt mày vui vẻ.
Tạ Hồng Mai ngượng ngùng nói.
"Dì quá khen rồi, cháu đâu phải nữ anh hùng gì".
Lúc này, Tần Lâm cũng rất kinh ngạc, anh khá hiểu mẹ, đúng như những gì bà nói, mấy năm nay, bà không ra khỏi cửa bao giờ, không ngờ bà vẫn biết hết mọi chuyện trên trời dưới đất, điều này khiến Tần Lâm rất kinh ngạc.
"Sau này để cháu chăm sóc cho Tần Lâm thì dì yên tâm rồi, đàn ông thì phải quản lý nghiêm một chút".
Tiêu Nghiên cười nói, hai người phụ nữ nhìn nhau mỉm cười, trong lòng Tạ Hồng Mai vô cùng vui vẻ, có vẻ như Tiêu Nghiên thực sự quý cô.
Lúc này Tần Lâm đột nhiên nhận được một cuộc điện thoại.
"Diệp Hiên Viên gặp nạn, phủ đệ Diệp Thị khu Đông Hoàn của thủ đô!"
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.