“Chết rồi chết rồi à? Ha ha ha, tao thấy bọn mày sắp phải chết rồi đấy, lại còn học theo bọn người Oa, muốn chết à!”
Tần Trì cười khẩy, sau đó lạnh lùng nhìn bọn chúng, hơn ba mươi người này quả thực là một lực lượng vô cùng khó để giải quyết, bọn họ đều rất mạnh, hơn nữa cũng chẳng có ai quá yếu, bởi vì cơ thể của bọn chúng vẫn đang sừng sững ở đó.
Sống trong núi rừng quanh năm đã làm cho khả năng thích ứng và khả năng chiến đấu của đám người rừng này thật không thể tưởng tượng nổi, bởi vì kẻ thù thường ngày của bọn họ chính là dã thú, khi đấu với đám thú hoang, bọn họ không ngừng nâng cao sức mạnh, không thể xem thường được, cộng thêm vóc dáng và cơ bắp cường tráng, những thứ đó không chỉ để cho đẹp đâu.
"Bọn tao là con dân của Thần, bọn mày đừng mong có thể tác oai ở đây, giết!”
Tên thủ lĩnh ra lệnh, sau đó tất cả mọi người đều chuẩn bị dao, súng, gậy gộc để bắt đầu tấn công Tần Lâm và những người khác, một trận chiến sinh tử đang dần nổ ra.
Những tên người rừng này rất khỏe, lúc chiến đấu còn nghiến răng ken két, gậy gộc vung theo gió văng vẳng bên tai Tần Lâm.
Tần Lâm tỏ ra thận trọng, đám người này rất đông, hơn nữa bọn chúng rất có kinh nghiệm với trò lấy một chọi mười, bởi vì ở trong rừng rậm có rất nhiều dã thú, nếu như muốn sinh tồn thì ngoài ý chí mạnh mẽ ra, chúng còn phải có sức chiến đấu mạnh hơn nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648127/chuong-1386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.