"Kéo dài khoảng cách, không thể sống mái với hắn, tên này mạnh quá!"
Kha Lâm Tư Lặc nhíu mày, sắc mặt âm trầm, nước mưa sối nước lên mặt ông ta, tầm nhìn cũng mờ đi.
Nhưng ông ta không hề do dự, lấy lui làm tiến, dùng chiến đối chiến, đây là chiến thuật tốt nhất của bọn họ.
Nếu như làm một trận sống mái với Tần Trì thì cho dù có đánh bại đối phương chắc bọn họ cũng rơi vào cảnh thập tử nhất sinh, có khả năng sẽ phải chôn xác nơi đây.
Bây giờ chỉ có thể kéo dài khoảng cách với Tần Trì thì mới có hy vọng.
Bàng Ba Địch trầm giọng nói.
"Vâng!"
Nhưng Tác Lạc Nam lại không cam lòng, hắn bị Tần Trì gánh gãy ba cái xương sườn, đội mưa gió bão bùng, chịu đựng sấm rền chớp giật, hắn nhất định phải bắt Tần Trì trả giá.
"Đồ khốn nạn, cái bọn con người ti tiện, dám khiến ta bị thương! Chịu chết đi!"
Cước pháp của Tác Lạc Nam như điện, càn quét qua, ngay cả màn mưa cũng như bị hắn cắt đứt, đòn cước có sức mạnh cực lớn, vắt ngang bầu trời, chèn ép vạn quân!
Tần Trì như phải đối đầu với kẻ địch mạnh, hai tay giơ lên đỡ đòn, ông xoay người, tung quyền, sức mạnh kinh khủng trút xuống, đánh thẳng vào lòng bàn chân của Tác Lạc Nam.
"Á..."
Tác Lạc Nam hét lên thất thanh, sắc mặt thay đổi, ngã lăn xuống, vô cùng chật vật.
"Cẩn thận!"
Nhưng lời dặn dò của Tiểu Lâm Hạnh Nại Tử đến quá muộn màng, Tác Lạc Nam đã phi người qua, mà lúc này Kha Lâm Tư Lặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648105/chuong-1364.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.