“Hồng Mai? Sao em lại ở đây?”
Tần Lâm sững sờ, không ngờ Hồng Mai lại tìm đến tận đây, lúc đó vì quá lo lắng cho bố nên anh mới rời khỏi, còn chưa kịp nói lời từ biệt với cô.
“Anh vẫn còn giận em sao? Tại sao anh không từ mà biệt như vậy? Cô ta là ai?”
Khóe mắt Tạ Hồng Mai đỏ hoe.
“Em nghĩ nhiều quá rồi, Hồng Mai, anh đi mà không nói lời từ biệt vì anh có chuyện gấp phải làm, anh định chào tạm biệt em nhưng tại anh vội quá, còn cô ta là người Tam Tinh Đôi, tên Địch Luân Á”.
Tần Lâm cười khổ nói.
Lúc này Tạ Hồng Mai mới dịu lại một chút, sắc mặt cũng giãn ra ít nhiều, nhưng điều mà cô không ngờ đến chính là người Tam Tinh Đôi đây sao? Chẳng lẽ không phải loài người bọn họ à?
Tạ Hồng Mai không hề nghi ngờ Tần Lâm, cô luôn tin vào những gì anh nói, hơn nữa, nếu không nhờ vị tiền bối đó nói cho cô biết hướng đi của Tần Lâm thì cô cũng chẳng biết phải tìm anh ở đâu, có khi vẫn còn hiểu lầm Tần Lâm cũng nên.
“Cô ta thực sự là người Tam Tinh Đôi à?”
Tạ Hồng Mai tỏ ra kinh ngạc.
“Đúng vậy, cô ta là người của nền văn minh Tam Tinh, không phải là nền văn minh nhân loại của chúng ta, Tam Tinh Đôi là nền văn minh tiền sử mà con người không biết đến, hơn nữa Tam Tinh thể còn là nhà của bọn họ, bọn họ không phải cư dân đầu tiên ở trái đất, anh biết nói ra điều này em sẽ cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648097/chuong-1356.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.