Tạ Hồng Mai tức suýt ngất xỉu, đám người nhà họ Tạ thực sự khiến cô cạn lời.
Tần Lâm chiến đấu với Bạch Thiếu Đình là vì nhà họ Tạ, Bạch Thiếu Đình còn đánh cả Tạ Giang Hoài, rồi còn lớn tiếng muốn tiêu giệt nhà họ Tạ, vậy mà người nhà họ Tạ lại còn cổ vũ cho anh ta?
Chuyện quái quỷ gì vậy? Đây là chuyện con người có thể làm sao?
Tạ Hồng Mai thẹn quá hóa giận, tức tối nói:
"Chẳng lẽ các người muốn cả đời này phải quỳ dưới chân người ta làm con chó sao? Bạch Thiếu Đình muốn tiêu diệt nhà họ Tạ đó, các người bị điếc à? Các người còn kêu gào cổ vũ hộ người ta, các người còn liêm sỉ không?"
Lời của Tạ Hồng Mai khiến Tạ Trường Hà cũng phải toát mồ hôi, nhưng đây là sự thật, đại thiếu gia nhà họ Bạch mới là lựa chọn tốt nhất của bọn họ, nhưng chỉ tiếc là lựa chọn của Tạ Hồng Mai lại trái ngược với bọn họ.
Bây giờ không phải lúc nói ai đúng ai sai, hai người bọn họ vẫn chưa phân chia thắng bại, chưa đến giây phút cuối cùng không ai biết sẽ xảy ra chuyện gì.
Không thể phủ nhận, đến Tần Lâm cũng phải ngạc nhiên, tên này cũng rất lợi hại, cho dù là hiệp khách râu xồm Tiêu Tác cao thủ bảng Rồng mà trước đây anh đã từng giao chiến thì cũng chỉ ngang ngửa thế này thôi, sức mạnh như thế này đúng là có tư cách để tự hào.
Hơn nữa Bạch Thiếu Đình bây giờ mới tầm ba mươi, thời kỳ phát triển thật sự của anh ta ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648071/chuong-1330.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.