Tần Lâm rón ra rón rén, mặc dù chỗ này không có ai khác nhưng anh vẫn phải cẩn thận, dù sao nam nữ khác biệt, hơn nữa Tần Lâm muốn dùng tay để từng chút một giúp Tạ Hồng Mai khai thông, anh có thể tưởng tượng được khó khăn cô phải trải qua.
Bản thân Tạ Hồng Mai không thể tiêu hóa được chỗ linh khí kia, chỉ có thể để Tần Lâm tiêu hóa thay cô.
Mặc dù đang ở dưới núi Côn Luân, giữa trời đông giá rét, nhưng linh khí trong cơ thể Tần Lâm và Tạ Hồng Mai lại quá dồi dào, cho nên bọn họ không hề sợ lạnh.
Khi Tần Lâm cởi đồ cho Tạ Hồng Mai, anh cứng đờ cả người, vóc dáng của cô hoàn hảo quá, khó có thể tưởng tượng, trên người cô không có lấy một khối thịt thừa nào, đều là cơ bắp nhưng không hề mất đi vẻ gợi cảm mềm mại của phụ nữ.
Cơ thể trắng như tuyết giống như một tác phẩm nghệ thuật tuyệt đỉnh do ông trời tạo ra, nó khiến người ta không thể nén được dục vọng.
Cơ thể mềm mãi hoàn mỹ kia khiến cho Tần Lâm cũng phải ngây ngẩn nhìn, đây chắc chắn là phong cảnh mỹ lệ nhất núi Côn Luân này.
Nhưng Tần Lâm vội nhắm hai mắt, phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nghe!
Mình là bác sĩ, lương y như từ mẫu, đây là ranh giới cuối cùng của anh, sao có thể vì người bệnh có cơ thể đẹp mà bị mê hoặc được chứ.
Không được không được! Nhất định không được!
Tần Lâm cẩn thận dùng tay ấn bụng dưới của Tạ Hồng Mai, trên đan điền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/y-vo-song-toan/1648060/chuong-1319.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.